BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 240

Vì vậy, tôi đưa mắt ra hiệu cho Bách Khải Phạm: “Người anh em,

dũng cảm xông lên đi, cơ hội diễn cảnh anh hùng cứu mỹ nhân của cậu đến
rồi!”

“Liên quan gì đến tôi?” Bách Khải Phạm lãnh đạm cự tuyệt: “Tôi

đâu thích cô nàng đó.”

“Thích hay không không quan trọng.” Tôi nguýt cậu ta, hạ thấp

giọng, “Đây gọi là ‘giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha’!”

“Cậu thấy bất bình thì xông lên đi!” Bách Khải Phạm nhún vai,

“Đừng có quên cậu ta là tình địch của cậu đấy.”

Tôi cắn môi, do dự, nhìn xuống đám con gái dưới tầng quây Vu

Ương Ương vào giữa, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống cô nàng, chẳng
khác nào thế giới động vật bản người thật.

Cứu? Đúng là chẳng liên quan gì đến tôi.

Không cứu? Món đồ giả trong tay Lôi Gia Na quả thật chướng mắt.

Đương nhiên tôi biết Vu Ương Ương là tình địch của mình, nhưng,

tôi càng không chịu dựng nổi có người giơ túi LV giả ra khăng khăng là
hàng thật trước mặt mình!

Tôi thình lình đứng dậy, vỗ vai Dương Duy: “Vậy tôi đi đây, cậu dọn

bàn giúp tôi nhé.”

Dương Duy lầm bầm trong miệng: “Dám sai hoàng tử đây dọn bàn

giúp, trên đời chỉ có mình Lâm Tinh Thần cậu thôi.”

Tôi chặn họng cậu ta: “Đây gọi là ‘chịu thiệt hóa ra được lợi’.”

“Sao nghe có vẻ như tôi đang chịu thiệt...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.