BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 247

Sở Diệu cao như vậy, phát hiện Vu Ương Ương ong bướm lẳng lơ, trong cơn
tức giận nhất định sẽ hoàn toàn từ bỏ cậu ta...”

Nói ra kế hoạch gian ác bản thân vắt óc suy nghĩ bao lâu, chính tôi

cũng thấy hết sức hả hê, cười he he mấy tiếng kiểu gian thần.

“Này nọ là gì?” Dương Duy vẫn lơ ngơ không hiểu.

“Trình tự đơn giản lắm, cứ ‘uỵch’ một phát chống tay vào tường

thôi! Giống tư thế thường thấy khi nam sinh chiếm đoạt nữ sinh trong truyện
tranh.” Tôi ho húng hắng, giải thích cụ thể cách làm: “Đầu tiên, cậu đẩy Vu
Ương Ương vào góc tường..”

“Thế này hả?” Dương Duy giữ vai tôi bằng cả hai tay, ép chặt tôi vào

tường.

“Phải, lực rất vừa vặn, tên này, làm khá đấy chứ.” Tôi vỗ đầu cậu ta

khen ngợi, “Tiếp đến, từ từ xáp lại...”

“Thế này hả?” Mặt Dương Duy gần trong gang tấc, cặp mắt lam

trong veo nhìn thẳng vào tôi không chớp, vừa có vẻ vô tội, lại vừa hơi vô lại.

“Áp môi lên môi cậu ta, dừng mấy giây...”

Đợi đã, tôi việc gì phải dạy tên ngoại quốc này cách hôn? Trước mắt

thoắt tối sầm, một bờ môi ướt mềm nhẹ nhàng in lên má tôi, “Á!”

“He who lives by the sword shall die by the sword.” (Người nghịch

kiếm sẽ chết dưới mũi kiếm.) Dương Duy nói một câu tiếng Anh, tôi nghe
không hiểu, ngơ ngác nhìn cậu ta.

Cậu ta quay đầu đi, một tiếng thở dài sượt qua vành tai tôi: “Nghĩa

là, đừng nghịch lửa mà phải bỏng.”

Giờ thì tôi hiểu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.