BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 250

Thực ra, âm mưu của tôi và Dương Duy rất đơn giản, chính là mượn

tay Giang Niệm Vũ, dựng lên màn kịch gã ta và Vu Ương Ương đang hẹn
hò, khiến Trịnh Sở Diệu sinh lòng thù ghét Vu Ương Ương, còn tôi nhân lúc
đó nhảy vào thế chỗ.

St.Leon thường tổ chức các ngày hội giao lưu, chia sẻ sở thích không

theo định kỳ, mấy tuần nữa sẽ đến giải thi đấu golf của St.Leon.

Là ngôi trường đứng đầu trong các trường trung học nhà giàu, hoạt

động đoàn thể được St.Leon tổ chức cũng không phải loại thường, có những
hoạt động toàn trường, như lễ hội nhạc cổ điển (học sinh St.Leon tự lập ra
một dàn nhạc giao hưởng, nghe nói cũng khá nổi tiếng, thường xuyên nhận
được lời mời lưu diễn nước ngoài), có những hoạt động hạn chế người tham
dự, ví dụ như lễ hội thẩm định rượu vang giới hạn học sinh đủ mười tám
tuổi mới được tham gia, hay độ siêu xe thể thao (đám học sinh cấp ba này
rốt cuộc lắm tiền đến mức nào vậy?), có những hoạt động thi đấu thể thao
giữa các lớp các khối, ví dụ như đua ngựa, đấu kiếm, thi đấu golf… Sáng
sớm nay chính là buổi thi đấu golf giao hữu giữa lớp chúng tôi và lớp Giang
Niệm Vũ.

Buổi thi đấu giao hữu, nam thanh nữ tú chơi thể thao đến đẫm mồ

hôi dưới ánh mặt trời, bừng bừng sức sống thanh xuân tươi trẻ, cũng
bừng bừng vẻ hợm của được tiền bạc nuôi dưỡng.

Tôi mặc bộ đồ chơi golf của Burberry, váy ngắn kẻ ca rô để lộ đôi

chân thon dài mỹ miều, mỗi bước một cái lắc hông như sải chân trên sàn
catwalk, diễu qua trước mặt cả một dãy các cậu ấm cô chiêu mặc đồ Nike,
Adidas, Puma, Asics, Fila, Mizuno, dừng lại bên cạnh một nam thanh niên
đang vung gậy luyện tập, bộ đồ chơi golf màu xanh lam làm dáng người gã
ta càng thêm cao lớn rắn rỏi.

“Hi.” Ánh mắt tôi tỉ mỉ quan sát gã từ đầu đến chân, khóe miệng

không kìm được nở một nụ cười rạng rỡ mà xấu xa. “Cậu bảo tôi nên gọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.