BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 252

Giang Niệm Vũ đúng là rất thức thời!

Tôi gật đầu hài lòng: “Bậc đàn anh quả nhiên hào sảng, chúng ta hợp

tác nhé!”

“…” Gã phớt lờ tôi.

“Cậu biết Trịnh Sở Diệu là vị hôn phu của tôi chứ?”

Giang Niệm Vũ ném cho tôi ánh mắt “Biết, nhưng đấy là chuyện của

cậu…”

“Nói ra thật mất mặt, vị hôn phu của tôi hình như thích Vu Ương

Ương…”

Giang Niệm Vũ lại trao tôi ánh mắt “Biết, nhưng liên quan gì đến

tôi”.

Đương nhiên liên quan đến cậu rồi! Cậu chính là nam phụ một lòng

chung tình! Là đồng minh quan trọng của vị hôn thê gian ác mà!

“Cậu phải dốc sức chút, cố mà bảo vệ đóa hoa đồng nội của cậu, bất

cứ lúc nào cũng phải trông chừng cô ấy, tuyệt đối không thể để vị hôn phu
của tôi cướp mất cô ấy…”

Tôi thành khẩn túm lấy tay Giang Niệm Vũ, chân thành nói: “Tất cả

đều là vì tốt cho Vu Ương Ương, cậu chắc hẳn không mong muốn cô ấy bị
cuốn vào chuyện tình cảm giữa tôi và Trịnh Sở Diệu, cuối cùng thân bại
danh liệt, trở thành kẻ thứ ba bị người người phỉ nhổ chứ?”

“Nếu hai người bọn họ đã yêu nhau…” Giang Niệm Vũ mỉm cười,

ngửa đầu nhìn trời, hồi lâu mới buông một câu, “Sao không phải là cậu từ bỏ
Trịnh Sở Diệu, tác thành cho bọn họ?”

Vì sao không phải là tôi từ bỏ Trịnh Sở Diệu, tác thành cho bọn họ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.