BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 253

Tôi bàng hoàng.

Phải rồi, sao không phải là tôi từ bỏ Trịnh Sở Diệu chứ?

Ê ê, không đúng không đúng, Lâm Tinh Thần sao có thể từ bỏ Trịnh

Sở Diệu được?

Hắn ta là bát cơm sắt tương lai, là phiếu ăn dài hạn của tôi, kiêm cây

rung tiền của tập đoàn Dolly kia mà! Rung một cái, nguồn vốn bất tận sẽ
được rót vào tập đoàn Dolly, làm sao tôi có thể từ bỏ cây thông Noel lấp
lánh ánh vàng này chứ?

“Dù sao đi nữa cậu cũng cố lên, bằng không đến lúc người con gái

cậu yêu bỏ chạy cùng Trịnh Sở Diệu rồi thì chỉ còn nước đội đầu mèo Kitty
mà khóc một mình thôi…” Tôi luyên thuyên cổ vũ gã ta một chặp, rồi bỏ đi,
thẳng tiến phòng thay đồ.

Để tiện cho các hoàng tử công chúa sau khi tan học kịp đi ăn chơi

tiệc tùng, mỗi học sinh St.Leon đều có một phòng thay đồ riêng, chỉ khác
nhau ở chỗ, phòng thay đồ của học sinh huy hiệu vàng thì rộng rãi hơn, được
trang bị một tấm gương toàn thân cỡ lớn, phòng để đồ, ghế nghỉ xô pha, ti vi
LCD, khu trà nước… không khác gì phòng nghỉ của ngôi sao hàng đầu, nếu
đặt trước, còn có cả chuyên viên trang điểm làm tóc giúp tạo dựng hình ảnh.

Tôi đi tới phòng thay đồ riêng của mình, chú Đức quản gia dẫn theo

một đoàn các chị hầu gái cúi gập người chào tôi: “Cô chủ, theo lời cô, tôi đã
gấp rút mang hết trang phục chơi golf đến đây rồi.”

“Vất cả cho chú quá.” Tôi phẩy tay.

Chú Đức đi rồi, tôi bèn tức tốc thay cả bộ Baby Golf, cùng một nhãn

hiệu với Trịnh Sở Diệu, hi hi, đồ đôi đấy được chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.