BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 254

Từ một tuần trước, tôi đã nhằng nhẵng bám lấy Trịnh Sở Diệu, dò

hỏi hôm thi đấu giao hữu hắn ta sẽ mặc trang phục chơi golf của hãng nào
để còn biết đường mà kết hợp đồ đôi.

Cái tên ấy sống chết không chịu nói, hắn nhất định không ngờ được

tiểu thư đây đã thẳng tay vơ hết trang phục chơi golf của các nhãn hiệu nổi
tiếng về!

Chân trước vừa bước ra khỏi phòng thay đồ, bên tai đã vẳng lại tiếng

con gái khóc thút thít, âm thanh bị dằn xuống rất nhỏ, tựa hồ đã tới cực hạn
thương tâm.

Tiểu thư đây xưa nay vốn nhát gan, nghe mà dựng cả tóc gáy.

“Ai? Ai đấy?” Tôi run run hỏi, không phải không muốn bỏ chạy, mà

là sợ quá chân nhũn cả ra, không chạy nổi.

Tiếng khóc lập tức ngưng bặt, tôi lần tường chầm chậm tiến lại gần

một phòng thay đồ trong góc, trông thấy Vu Ương Ương ngồi co ro trên sàn
nhà, tay cầm một bộ đồ golf không rõ nhãn hiệu rách bươm, lệ nhòa hàng
mi, đến là đáng thương.

Chắc không phải bị … ấy chứ?

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Tôi thận trọng hỏi.

“Hu hu, đồ golf của tôi bị cắt hỏng rồi, hu hu hu…”

Ra chỉ là đồ golf bị cắt hỏng!

Tôi ngán ngẩm bĩu môi, chẳng qua chỉ là một bộ đồ hàng chợ, khóc

lóc làm tôi tưởng cô ta bị cưỡng bức không bằng, vốn định quay ngoắt bỏ đi,
nhưng trông bộ dạng thương tâm của cô ta, nội tâm tôi lại bắt đầu đấu tranh.

Giúp? Hay là không giúp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.