BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 258

Tôi âm thầm giơ dấu chữ V thắng lợi với Giang Niệm Vũ, gã miễn

cưỡng cười lắc đầu với tôi.

Không cần phải trông biểu cảm của Vu Ương Ương, tôi biết gian kế

của mình – gieo mầm hiềm khích vào tình cảm giữa hai người họ - đã thành
công!

Thâm hiểm chưa?

Lâm Tinh Thần, mày giỏi mưu mô quá đi.

Nhưng mà, nhìn Giang Niệm Vũ ôm ấp Vu Ương Ương, sao trong

lòng tôi cứ thấy hụt hẫng?

Tôi thắng rồi, nhưng sao mắt lại cay cay?

Lẽ nào, đây chính là “được cả thế giới lại mất anh”?

Phì phì! Ví dụ tởm quá.

Trịnh Sở Diệu bị “ chuyện tình Giang Vu” kích động, buổi thi đấu

golf giao hữu còn chưa kết thúc đã nói phải đi bơi, mất dạng luôn cả buổi
chiều, điện thoại di động cũng tắt máy, giờ còn bắt tôi đợi lâu thế này, nhất
định là cố ý!

Học sinh lác đác ra về, tôi nhìn sắc trời, đã sắp xế chiều rồi, trời xanh

trong vắt một dải.

Một chiếc xe đỗ cạnh cổng trường, huy hiệu trường màu vàng nổi

bật trên thân xe màu vang đỏ, nếu tôi nhớ không nhầm thì đây hẳn là chuyến
xe cuối cùng trong ngày hôm nay, mấy học sinh bình dân sau khi quét dọn
trường lớp xong xuôi thường lên cả xe này trở về nội thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.