BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 272

trắng dính vệt đỏ sậm, xem ra đây là chứng tích anh hùng cứu mỹ nhân của
gã.

“Ôi, bao giờ mới có thể cùng anh Tiểu Vũ ăn bữa cơm đây?” Dương

Duy tự dưng than thở, “trước đây bốn người chúng ta thường cùng nhau…”

“Không ăn nữa.” Trịnh Sở Diệu rốt cuộc cũng buông tha cho đống

thực vật trong đĩa của hắn, đứng dậy bỏ đi.

“Bốn người? Hồi trước cậu đóng F4 à?” Bách Khải Phạm ngẩng đầu

lên khỏi đĩa sườn cừu, lườm Dương Duy, “Ăn cho xong đi.”

“Ấy, Vu Ương Ương đến rồi kìa.” Dương Duy đẩy khuỷu tay tôi.

Thuộc nhóm đặc quyền có lợi thế đấy, được dành riêng một phòng

ăn trong nhà ăn học sinh, vị trí lại còn ở trên gác lửng tầng hai tầm nhìn đắc
địa, tôi loáng cái đã trông thấy Vu Ương Ương bưng hộp cơm tự chuẩn bị
nhìn Đông ngó Tây. Cô ta thấy trước mặt Giang Niệm Vũ vẫn còn một chỗ
trống, bèn vui vẻ đi lên tầng hai.

Vu Ương ương vừa đặt chân lên cầu thang, đã bị ba cô nàng trang

điểm xinh đẹp đón đầu chặn lại.

“Bộ ba ác nữ.” Dương Duy cười thích chí, vẻ mặt chỉ e thiên hạ

không loạn, “Lâm Tinh Thần, cậu có đối thủ rồi! Bộ ba này là fan cứng của
vị hôn phu của cậu đấy.”

“Bọn họ?” Tôi liếc qua ba cô ả, giọng đầy khinh miệt, “Mà đòi?”

“Chỗ bên cạnh anh Tiểu Vũ là chỗ mày ngồi được đấy à?”Ác nữ A

tiên phong lên tiếng.

“Quyến rũ hoàng tử Diệu chưa đủ, giờ đến anh Tiểu Vũ mày cũng

định chấm mút hả?” Ác nữ B hai tay chống nạnh, “Đồ nghèo rớt, nói trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.