BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 279

“Là Ferrero Rocher…”

Đám đông đồng thanh rú lên như trong quảng cáo sô cô la, Trịnh Sở

Diệu chìa bó hoa sô cô la Ferrero Rocher ngoại cỡ cho tôi, giấy bọc màu
vàng hắt ánh sáng lấp lánh, vừa vặn che đậy ánh mắt hắn ta liếc về phía Vu
Ương Ương.

Không ngoài dự liệu, sắc mặt cô bé Lọ Lem Vu Ương Ương thoắt tối

sầm.

“Một nghìn ba trăm mười bốn viên Ferrero Rocher, yêu cậu trọn đời

trọn kiếp

[1]

.

” Khóe môi hoàng tử Diệu sóng sánh nụ cười mỉm mê hồn, kết

hợp cùng cặp mắt lạnh lẽo không chút tình cảm kia, tà mị dị thường, “Lâm
Tinh Thần, cậu đồng ý đón nhận tình cảm của mình chứ?”

[1]. Trong tiếng Trung, 1314 đồng âm với “trọn đời trọn kiếp”.

Một nghìn ba trăm mười bốn… Là một nghìn ba trăm muời bốn viên

số cô la đấy!

Tôi hốt hoảng nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán Trịnh Sở Diệu, cùng các

múi cơ nổi đầy gân xanh do gồng sức trên cánh tay hắn, lại nhìn xuống cánh
tay mềm mịn của mình … Đậu mầm, thân gái liễu yếu đào tơ như tôi, nhận
lấy đống sô cô la ấy không bị đè chết thì cũng thành tàn phế chứ còn gì nữa!

“Ba trăm sáu mươi lăm, chín trăm chín mươi chín, một nghìn ba

trăm mười bốn, lần tới nhất định là một vạn bông rồi, yêu em vạn năm!”
Dương Duy phấn khích tấm tắc, “Lâm Tinh Thần, cho chúng tôi chứng kiến
tiềm lực tài chính của người thừa kế tập đoàn Nhật Diệu đi nào!”

Một vạn?!

Oh no!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.