BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 303

Oa oa oa… mũi của tôi.

“Biết thế nào là anh hùng cứu mỹ nhân chưa?” Bên tai tôi vang lên

tiếng cười giễu vô lương tâm của Giang Niệm Vũ: “Tôi không cản lại thì
mũi cậu ở đấy mà hôn đất nhé!”

Hừ, giao thủ với kẻ này, tôi ngoài thua chỉ có bại.

Tôi xoa mũi, đau đến giàn giụa nước mắt nước mũi, chẳng còn tẹo

hình tượng nào nữa.

Gã nhìn tôi dè bỉu, do dự một thoáng, rồi móc trong ba lô ra gói khăn

giấy quảng cáo Hello Kitty, không đợi gã đưa, tôi đã thẳng tay cướp lấy đem
vì nước mũi.

“Còn lại bao nhiêu đưa hết tôi.”

“Tôi còn phải phát mà…”

“Bao nhiêu tiền? Tôi mua của cậu là được chứ gì.”

“Cái này là hàng tặng không bán.”

Xịch, một chiếc xe hơi sang trọng đỗ lại phía trước chúng tôi, chú

Ngô tài xế xuống xe mở cửa sau, tôi giật lấy túi khăn giấy Hello Kitty trong
tay Giang Niệm Vũ rồi chui tọt vào xe, nhe nhởn trêu ngươi gã qua tấm cửa
kính.

Trông Giang Niệm Vũ nhếch miệng cười vẻ bất lực, tôi quay sang

lớn tiếng ra lệnh: “Chú Ngô, mau đi thôi!”

Lúc nằm ngủ buổi tối, tôi cầm túi khăn giấy Hello Kitty nghịch, đột

nhiên như nhớ ra gì đó, vội chạy lại tủ quần áo lục túi áo khoác mỏng liền
mũ Marc Jacobs, quả nhiên phát hiện một gói khăn giấy Hello Kitty dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.