BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 38

“Nếu nó chết, thì dù có là cưới ma con cũng vẫn phải bước vào cửa

nhà ấy!”

“Mẹ...” Tôi tức tôi trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt.

Bị cái nhìn như ngàn đao róc thịt của tôi găm chặt, mẹ cả chẳng hề

bực tức, trái lại còn nhoẻn cười: “Muốn làm tiểu thư cành vàng lá ngọc cũng
có cái giá của nó chứ, nếu không, con và mẹ con còn định nhìn sắc mặt ta
sống bao lâu nữa?”

“…”

Người phụ nữ này càng cười càng hiền dịu, nhưng trong thâm tâm

thì không biết đang nuôi bao nhiêu con rắn độc: “Nể tình con là ‘con gái
người chồng quá cố của ta’, ta có lòng khuyên con, Trịnh Sở Diệu đã là lựa
chọn tốt nhất rồi, con cũng biết ta không kiên nhẫn đâu, nhãn hiệu mới sắp
sửa ra mắt, chúng ta cần nguồn vốn lớn để phát triển thị trường, mà con biết
đấy, tình hình tập đoàn Dolly hiện giờ đã không còn được như trước, đơn
hàng gia công bị rút rất nhiều...”

“Tóm lại là thiếu tiền chứ gì?” Tôi hừ giọng: “Chẳng thà bán quách

con đi còn hơn.”

“Có bán con cũng không được cái giá ấy.” Mẹ cả vuốt tóc tôi, thờ ơ

nói: “Để lỡ mối này, ta không dám bảo đảm mối sau, thậm chí mối sau nữa
còn ra dáng được thế nữa đâu. Tinh Thần, con là đứa thông minh, nói trắng
ra như thế, ta tin là con hiểu.”

Ờ, tôi hiểu, tôi đương nhiên là hiểu.

Mẹ cả đang uy hiếp tôi, món hàng kết thông gia lần này về mọi mặt

xem như đều có tem bảo đảm chất lượng, nếu không thành, phạm vi sàng lọc
về sau e chỉ còn lại điều kiện “giàu” mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.