BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 36

Tên nhóc cục tính nhướng mày, thái độ rất khinh bỉ, khẽ cười giễu:

“Tiểu Tinh Tinh?”

Tôi tức tối trừng mắt với hắn, lúc này, anh thanh niên chợt bế xốc tôi

lên ngang eo, sau đó đưa tay còn lại ra dắt tên nhóc cục tính: “Ra là công
chúa nhỏ của tập đoàn Dolly, để chú đưa cháu đi tìm mẹ, được không nào?”

Bám lấy bờ vai vững chắc của anh, tôi vùi đầu vào hõm vai chàng

trai ấy, ngoan ngoãn đáp, “Được ạ.”

“Chú tên Trịnh Mạnh Hy.” Khóe miệng anh nhếch lên tạo thành một

đường cong đẹp đẽ, “Là chú của thằng nhóc này, cháu đừng gọi chú là anh
nữa mà gọi theo nó là chú ấy.”

Tôi dụi người vào lòng anh, ngọt xớt sửa lại: “Chú Mạnh Hy.”

“Đúng rồi, ngoan quá.”

“Cậu ấy bắt nạt cháu.” Tôi phụng phịu trề môi.

“Để chú giúp cháu bắt nạt lại nó.”

“Vâng ạ.”

Trên khuôn mặt anh thanh niên nở nụ cười sáng bừng rạng rỡ, tôi lấy

làm thương thay cho tên nhóc xấu xa kia.

Trước khi bị mẹ cả lôi đi, tôi còn kịp ngoái đầu lại nhìn hai người họ,

chỉ thấy chú Mạnh Hy xách cổ áo tên nhóc cục tính, phát mạnh vào mông
hắn mấy cái, vừa đánh vừa đe: “Trịnh Sở Diệu! Cái thằng chuyên phá phách
này, xem cái đống cháu làm bung bét kia kìa, rồi chú sẽ bảo bố phạt cháu
một tháng không được chơi điện tử...”

Tên nhóc cục tính tên Trịnh Sở Diệu cắn chặt môi, hằn học nhìn tôi,

ánh mắt oán hận sắc như dao tựa hồ muốn xuyên thủng kẻ giá họa cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.