BỆNH TÌNH YÊU - Trang 182

“Thế thì tốt quá.” La Thế Triết giúp Giản Minh kéo ống quần xuống,

động tác thuần thục đó, còn nhấc chân kia của Giản Minh đặt lên trên
giường, báo hại Giản Minh sợ đến nổi gai ốc, phần trên cơ thể đáng lẽ có
thể nhích về phía sau để trốn, nhưng như vậy lại dựa ngay đúng vào đống
chăn màn xếp ở đầu giường, cho nên nhìn thế nào cũng không giống đang
trốn, mà là phối hợp với hành động đó của La Thế Triết, cô nghe tiếng La
Thế Triết nói, “Giản Minh, sau này em phải nhớ chú ý khâu ăn uống đấy
nhé”, rồi để bó hoa sang chỗ khác, lấy chiếc áo khoác Giản Minh vắt cuối
giường lên đắp lên chân cô. Bận rộn xong đứng thẳng dậy nói với Lăng Lệ,
“Giản Minh tính tình trẻ con, cũng không được sáng suốt cho lắm, nếu như
có gây rắc rối gì, mong mọi người bỏ qua cho.”

Lăng Lệ nở nụ cười, “Đương nhiên. Thế thôi, hai người cứ nói

chuyện, tôi còn có việc.”

La Thế Triết đáp lời, “Để tôi tiễn mọi người…”

Giản Minh thật sự không dám nhìn Lăng Lệ, cô cảm thấy, thôi xong

rồi xong rồi xong rồi xong rồi… Rốt cuộc là cái gì xong, cô cũng không
biết được. Trên thế giới này, còn có ai thê thảm hơn cô nữa không? Đến ngã
bệnh nằm viện còn gây ra nông nỗi này. Quan trọng là cô cảm thấy… cảm
thấy… trong lòng cô muốn túm lấy Lăng Lệ giải thích rõ ràng, nhưng mà,
giữa họ đâu đã có chuyện gì, đúng không nào? Cô muốn như vậy không
phải là quá kỳ lạ hay sao? Người ta hiểu lầm cái gì, biết làm sao được,
mình đâu có làm chủ được, nhưng Giản Minh không để cho bản thân mình
hiểu lầm.

La Thế Triết tiễn Lăng Lệ đi rồi quay lại, ngồi xuống giường chiếc ghế

trước giường của Giản Minh, Giản Minh cảm thấy không thoải mái, chiếc
ghế đó Lăng Lệ đã từng ngồi, sắc mặt cô tỏ ra lạnh lùng, “Anh nên đứng thì
hay hơn.”

Sắc mặt La Thế Triết không hề thay đổi, “Vì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.