BỆNH TÌNH YÊU - Trang 220

Có chứ, quan trọng nhất là số điện thoại của Lăng Lệ, Giản Minh vẫn

chưa kịp nhớ hết dãy số đó, cô không giỏi lắm về số má, làm thế nào đây,
tối hôm nay không thể nào gọi điện báo cho anh, cô đã xuất viện, có điều
sáng mai có thể vào bệnh viện tìm anh, ánh mắt cuối cùng cũng có thể rời
khỏi bồn cầu trống trơn đó, nhìn sang La Thế Triết, lắc lắc đầu, “Không
có.”

La Thế Triết rất nhanh nhẹn, ngay lập tức lôi ra mấy cái di động trông

cũng khá, để lên bàn học của Đông Đông, nói với Giản Minh, “Tự chọn
một cái mà dùng.”

Giản Minh dắt tay Đông Đông, “Được, cảm ơn.” Nghe điện thoại của

La Thế Triết đổ chuông, cô biết là Tô Mạn gọi đến thúc giục, “Mau về đi,
kẻo người nhà lại sốt ruột, nào Đông Đông, chào tạm biệt cha và cô đi.”

Tiễn hai anh em Thế Triết ra đến cửa, Đông Đông ngoan ngoãn, “Cha,

cô út, tạm biệt!”

La Thế Triết nhìn hai mẹ con đứng ở cửa, trong phút chốc, cổ họng

nghèn nghẹn, sống mũi cay cay, nghĩ rằng thế nào cũng có một ngày sẽ
quên lãng đi tình yêu đó, quên lãng luôn cô ấy, nhưng mà, khi bóng dáng
hai người vốn đã từng là người một nhà với anh, đứng ở cửa đưa tiễn như
thế này lọt vào tầm mắt, anh phát hiện ra rằng, hai chữ “quên lãng” đó hóa
ra chỉ là lừa gạt, không dám nhìn thêm nữa, vội vàng xuống lầu.

Giản Minh dậy rất sớm, chị Phương, giúp việc nhà của La Thế Triết đã

dọn dẹp xong nhà cửa, chắc Tô Mạn cũng đã dặn dò từ trước, tất cả mọi
việc đừng để Giản Minh bận tâm. Sau khi Đông Đông thức dậy, vẫn còn
hơi đau bụng hơn nữa bạn nhỏ này đang vào thời kỳ thay răng, có mấy cái
răng đã lung lay, xem ra phải đến bệnh viện một chuyến rồi.

Ăn sáng xong, Giản Minh đưa Đông Đông ra ngoài, trước tiên phải

đến một cửa hàng bán điện thoại di động, mua chiếc điện thoại Nokia rẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.