BỆNH TÌNH YÊU - Trang 338

thần trí của cô càng lúc càng tỉnh táo, giơ tay vẫy taxi, “Anh vừa uống
rượu, đừng lái xe.” Giúp anh mở cửa xe, đợi anh ngồi vào bên trong xong,
đứng ngoài cửa xe, hình như thấy mình vẫn chưa đủ độ độc ác, nói thêm
một câu, “Về nhà đi, anh nhớ nhé, lần sau gặp cha mẹ em, không được tự ý
mình làm chủ như thế.”

Tiễn cha mẹ ra ga tàu, trên đường đi, Giản Minh nói rất nhiều, một

phần vì trong lồng ngực cứ tưng tức, rất muốn nôn, nhưng không thể nào
cứ thế mà nôn thật chứ? Phải nói chuyện để di chuyển sự chú ý. Phần khác
vì cảm thấy áy náy. Đã từng, vì La Thế Triết mà ngỗ ngược với cha mẹ, bỏ
học và vứt bỏ mọi thứ, bỏ đi với anh ta. Hôm nay lại vì Lăng Lệ, thậm chí
có thể nói rằng, vì một vài lý do không ra sao cả, lần nữa ngỗ ngược với
cha mẹ, gọi ba mẹ từ quê ra đây, rồi lại đuổi về nhà. Phải công nhận rằng,
trong số những người có phận làm con trên thế giới này, cô là người tệ hại
nhất.

Có điều, thời gian cũng có công lao, người tệ hại nhất cũng đã có chút

tiến bộ, so với trước đây, hình như Giản Minh cuối cùng cũng đã học được
cách nói chuyện một cách logic với cha mẹ, đối đáp lưu loát.

Giống như bà Giản Minh hỏi, “Minh Nhi này, có phải con để ý đến

anh chàng bác sĩ kia không?”.

Giản Minh giả vờ bĩu môi như không hiểu, “Bây giờ con chỉ để ý đến

con trai của con thôi.”

Bà Giản quả quyết, “Mẹ thấy anh chàng bác sĩ kia cũng thích con

lắm.” rồi lại thở dài, “Thực ra, là người nhân hậu, rất tốt, mặc dù nói kết
hôn lần hai, nhìn người có vẻ cổ hủ, không có tiền đồ lắm, nhưng dù gì
nhìn người cũng đàng hoàng, điềm đạm, hơn nữa con cũng kết hôn lần hai,
lại còn…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.