BỆNH TÌNH YÊU - Trang 375

Nước mắt Giản Minh cứ tuôn rơi mãi, làm Lăng Lệ không khỏi xót xa,

“Đến ngồi gần anh đi”. Giơ tay ra, dắt Giản Minh xuống ngồi vị trí cạnh
cửa sổ bên chỗ ngồi của anh, anh đưa cho cô một cốc nước, mở nắp ra, bên
trong là nước trà ấm nóng, “Uống chút trà nóng đi”. Lăng Lệ giải thích
hành vi của anh, “Anh bỏ đi, chẳng qua là muốn tìm cho em một chút trà
nóng. Làm em lo lắng sao?”

Giản Minh im lặng không nói, rất nhiều suy nghĩ của cô, chẳng khác

gì với sự thê thảm của cô, trước mặt Lăng Lệ, không biết giấu vào nơi nào.
Cuối cùng, việc mà cô có thể làm được đại khái cũng chỉ như thế này thôi,
như người ta đang thấy đây, ra sức ngậm miệng lại, đây là điều đáng buồn
của cô.

Lăng Lệ nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng kiên định, “Giản Minh, cho dù

em có tin hay không, nhưng đối với anh, anh không thể nào gạt bỏ em qua
một bên, không quan tâm đến em được.”

Giản Minh khẽ nói, “Lúc nãy em vừa mới nghĩ rằng, đối xử với anh

quá đáng như thế, không biết em có bị trừng phạt hay không, bị cuộc sống
đưa đẩy đến một nơi mà không bao giờ được nhìn thấy anh nữa.”

Cuối cùng cô cũng chịu thừa nhận, cô lo lắng như thế nào nếu như

không nhìn thấy mình, trong lòng Lăng Lệ nhất thời xao xuyến, nắm lấy
một cánh tay của Giản Minh, cả hai người đều trầm mặc, nhìn ra vô số
ngọn đèn trải dài ngoài cửa xe, chợt nhớ lại, cách đây không lâu, họ xách
hộp bánh kem, trên chiếc xe buýt lắc la lắc lư vẫn thường hay gặp nhau, họ
nói chuyện trên trời dưới đất. Trong những tháng ngày không tìm thấy Giản
Minh, anh đã lo lắng đến nhường nào, không thể nào cùng làm việc ấy với
cô nữa. Lăng Lệ không nhịn được cười, cho dù thế nào đi chăng nữa, bây
giờ cô đã ở bên cạnh anh, đây là thời khắc vô cùng quý giá, có đổi lấy ngàn
cây vàng anh cũng không đổi.

Giản Minh uống một ngụm trà, tò mò, “Cười gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.