BỆNH TÌNH YÊU - Trang 388

Bây giờ chú Lệ bị đứa trẻ này làm cho cảm động đến nỗi có chết cũng

không từ biệt, sẵn sàng hy sinh, nhìn qua Giản Minh, ý nói rằng, hay là để
kể thêm một chút nữa?

Ánh mắt ấy của Giản Minh không dịu dàng cũng chẳng giận dữ,

nhưng hiện lên vẻ quyền uy của một người mẹ tuyệt đối không có phép
kháng cự, “Đông Đông, con bịt mũi cũng được, nhưng cái miệng làm sao
vừa thở vừa kể chuyện được?”.

Sự chú ý của Đông Đông dần dần rời khỏi mấy câu chuyện ma, bắt

đầu lấy tay thử bịt mũi, thử vừa hít thở vừa nói chuyện bằng miệng, cử chỉ,
dáng vẻ đều đáng yêu cực kỳ, chú Lệ muốn xem hết cảnh này, nhưng bị
Giản Minh đá một phát vào chân, ám chỉ rất rõ ràng, còn không đi đi? Chú
Lệ rất ngoan, bước vào phòng tắm, nghe Đông Đông giờ quẻ mè nheo với
mẹ, không biết Giản Minh dùng chiêu thức gì làm nó ngoan ngoãn im lặng.
Lăng Lệ mỉm cười, mở nước tắm rửa, trong lòng cảm thấy bình yên, cuộc
sống anh muốn có thực ra chỉ cần như thế này thôi, cho dù thế giới này có
thay đổi muôn hình vạn trạng, anh chỉ cần có ước mơ mà mình thích, và
tình nguyện bỏ ra nhiệt huyết vì ước mơ đó, chỉ cần người thân của mình
và người mình yêu ở bên cạnh mình, nương tựa vào nhau, mãi không xa
rời, anh sẽ cố hết sức để xây một tòa tháp ngà, đặt hết tất cả mọi thứ anh
nâng niu vào trong đó, mặc cho mưa gió bão bùng, bốn mùa xuân hạ thu
đông bên ngoài ngọn tháp ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.