BỆNH TÌNH YÊU - Trang 398

Lăng Lệ cho rằng căn bệnh mắc cỡ của Giản Minh lại bày trò, tháo đôi

găng tay dùng để làm về sinh ra vứt trên nền nhà trêu cô, “Em cứ hay nói
một đằng, làm một nẻo, đã đứng trước cửa nhà anh rồi mà vẫn còn ngoan
cố.” Anh cười híp mắt, giơ cánh tay ra, kéo cô gái vào nhà, ôm cô vào lòng.

Giản Minh bị oan, bĩu môi, “Không phải thật mà, không phải em đã

từng nói với anh, cuối tuần phải đi xem nhà sao?”.

“Đúng thế, cho nên đến xem nhà anh đấy thôi.” Bộ dạng Lăng Lệ tỏ ra

vô cùng mãn nguyện, “Anh thích lắm, kinh ngạc mang hơi hướng vui vẻ
kiểu này, mai sau em mang đến cho anh nhiều vào một chút.” Vô cùng dịu
dàng, anh hôn lên chóp mũi của Giản Minh, nhắm mắt tìm đôi môi cô,
“Hôm nay em đẹp đến nỗi làm tim anh đập rộn ràng.” Đang tiếc là anh chỉ
hôn đươc ngón tay thon thả của cô gái.

Giản Minh ra sức chống cự lại sự mê hoặc của Lăng Lệ, cố gắng giải

thích mấy câu với gã này, “Anh nói nhà anh ở đây cho em lúc nào? Em chỉ
biết nhà anh cách chỗ em ở trước đây hai bến xe buýt, vẫn luôn nghĩ rằng
anh ở đâu xung quanh khu này chứ.” Cô nhõng nhẽo, “Tại anh cả, chỉ lo
nói chuyện với anh, chắc là đi nhầm nhà rồi.” Đấm nhẹ vào người đàn ông
này, “Anh không giúp em tìm sao, còn gây chuyện với em?”.

Quả đúng như thế, chưa từng nói với Giản Minh nhà mình ở đâu,

nhưng mà… Lăng Lệ không che nổi sự thất vọng, thực sự không muốn tỉnh
lại từ giấc mơ Giản Minh từ trên trời rơi xuống này, oán hận lung tung,
giọng điệu không khỏi xót xa, “Chẳng nhẽ em không đi dò hỏi địa chỉ nhà
anh được sao? Ăn mặc đẹp như vậy không phải đến gặp anh, chẳng nhẽ đi
tìm nhà?”.

Giản Minh giải thích, “Xem nhà xong phải đi dự sinh nhật của đồng

nghiệp, bởi vì tham gia sinh nhật mới ăn mặc long trọng như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.