BỆNH TÌNH YÊU - Trang 478

như bây giờ anh ôm em ngủ, em ngủ có thoải mái không?”. Thấy Giản
Minh gật đầu, Lăng Lệ ôm cô chặt hơn, “Thế em ngủ đi, có anh đây.” Thở
dài thật khẽ, lần này lại hỏi thêm một câu thừa thãi, “Giản Minh, em yêu
anh đúng không?”.

“Đúng thế, loại người này đã tuyệt chủng rồi, phải biết nâng niu quý

trọng mới được.” Ngáp thêm một cái, “Anh cũng yêu em, đúng không?”.

“Đúng thế, mỗi ngày trước khi ngủ, người anh muốn nói chuyện nhất

chính là em, muốn nghe được giọng nói em, cảm nhận hơi thở của em, còn
nữa, ôm em giống như thế này…”. Giản Minh nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ
từ từ kéo đến.

Sáng sớm hôm nay khi Giản Minh tỉnh dậy, Lăng Lệ đang nấu đồ ăn

sáng trong bếp, xay nước đậu nành, làm bánh trứng, Đông Đông ngồi bên
bàn ăn, có vẻ rất hạnh phúc, giọng nói lanh lảnh, “Con thích ăn bánh trứng
nhất, phải ăn kèm với tương cà chua.” Giản Minh cố ý giả vờ làm ra vẻ
buồn nôn cho con trai thấy, cô ghét nhất là tương cà chua. Chẳng thèm để ý
đến khuôn mặt làm xấu của con trai, cô quay nhìn Lăng Lệ, thấy trong mắt
anh vằn lên những tia máu đỏ, xót xa, “Chắc anh ngủ không ngon lắm phải
không?”.

“Chợp mắt được một lát.” Rồi nhìn lên đồng hồ treo tường, “Anh đã

xin nghỉ phép rồi, phép của em anh cũng xin xong rồi.”

Giản Minh trừng to đôi mắt, thái độ ấy nói rằng, đến phép của em mà

cũng xin dùm, tiên sinh, anh muốn làm cái gì hả?

Lăng Lệ rất nghiêm túc, “Giấy chứng nhận kết hôn, không được có bất

kỳ sơ sót nào,” Lại kiểm tra ảnh thẻ của mình lần nữa, “Giấy tờ của anh đủ
cả rồi, của em đâu?”.

Nhìn vẻ căng thẳng của anh, Giản Minh nói ngay, “Bây giờ em đi

chuẩn bị.” Đưa cả ảnh và giấy tờ của mình cho Lăng Lệ, tắm rửa xong,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.