BỆNH TÌNH YÊU - Trang 83

Đang vẽ ra một viễn cảnh tươi đẹp như thế thì Mễ Lợi ân cần, “Phó

chủ nhiệm Lăng, hết giờ làm rồi, tranh thủ về nhà nghỉ ngơi đi, thầy nhìn
lại thầy đi, bỏ qua giờ ăn cơm, lưu lạc đến giờ này mới ngồi gặm bánh
quy.”

Một sinh viên khác phụ họa theo, “Đúng rồi đó, bình thường thầy có

bao giờ ăn bánh quy đâu.”

Lăng Lệ né tránh, “Ồ, lâu lâu ăn một lần cũng được.”

Mọi người đều khuyên, “Thầy về nhà đi, đừng đi lang thang đâu nữa,

ở đây cũng chẳng có việc gì nữa.”

Lăng Lệ gần như đuối lý không nói vào đâu được nữa, vẫn ngoan cố

nói tiếp, “Thì rảnh rỗi chẳng có việc gì làm.”

Mễ Lợi thật lòng muốn tốt cho sư phụ của mình, “Rảnh rỗi ở đâu cũng

tốt hơn rảnh rỗi ở đây chứ, thầy ngửi cái mùi của hành lang này đi…”. Bên
này, Mễ Lợi chưa nói hết, Đường Nhã Nghiên đã gọi điện thoại đến, “Ông
Lăng này, tôi đã ngủ trưa dậy rồi đấy, ông còn bận rộn ở đó hả? Mau về nhà
nghỉ ngơi đi, ông phải cho học sinh của ông cơ hội tự giải quyết vấn đề
chứ, đừng có suốt ngày úm bọn nó như thế được không hả? Chà, tôi nói
cho ông biết, hôm nay tôi gặp em gái của bà thím tôi, vừa du học bên châu
u về, được lắm, ngày nào đó…”. Lăng Lệ giả ngây giả ngô bên điện thoại,
“Cái gì? Chị nói cái gì? Tín hiệu không tốt, tôi dập máy đây.” Uống hết sữa
trong ly, thở dài một hơi, thôi, dẹp thôi, mọi người quậy tưng bừng như thế
này, chắc không thể nào tiếp cận mục tiêu được nữa.

Thật là tội nghiệp, đến thời gian đi ngang qua 106 một mình cũng

không có nữa, Mễ Lợi cũng về luôn, “Phó chủ nhiệm Lăng, hai thầy trò
mình cùng về đi.” Lăng Lệ biết chắc chắn rằng, người học trò cưng này của
mình muốn ra về một cách chính đáng, nên mới bắt ép anh phải về nhà. Đi
ngang qua 106 với Mễ Lợi, Giản Minh đang nói chuyện điện thoại, chào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.