BỆNH TÌNH YÊU - Trang 87

Giản Minh, bác gái đã khen ngợi, “Một người quá được, nhìn kiểu cách thế
kia, chắc là làm ở công ty lớn lắm phải không? Nhìn bề ngoài trông có vẻ
đàng hoàng, hai vợ chồng cháu đều đẹp như thế này, gene tốt, con cái chắc
cũng xinh đẹp, đáng yêu lắm đây…”.

Phòng khám gọi có việc gấp, Lăng Lệ quay về, ngang qua giường 106,

nghe thấy cuộc nói chuyện giữa bác gái và Giản Minh. Vừa nãy, anh nhìn
thấy người đàn ông tên La Thế Triết qua đây, cho nên, anh đều hiểu được
hết.

Anh hiểu được một người đàn ông nhìn thấy vợ cũ của mình sống

không tốt, sẽ cảm thấy có trách nhiệm, cảm thấy áy náy trong lòng, không
thể nào vứt qua một bên không thèm để ý đến được.

Anh hiểu cả nụ cười giả vờ bình yên trên khuôn mặt của Giản Minh

nữa, anh cũng hiểu được cả những yếu đuối càng muốn giấu lại càng lộ ra
bên ngoài trong trái tim cô, cũng hiểu rõ sự trông đợi và khát vọng về một
cuộc sống bình yên, tốt đẹp sâu thẳm bên trong linh hồn cô. Đúng thế, hai
người tuy không tiếp xúc nhiều, nhưng anh hiểu cô như hiểu bản thân mình
vậy. Hai người đồng cảnh ngộ, chính vì thế mới hiểu nhau, không liên quan
đến những yếu tố khác.

Thực ra, giống như những gì bác gái nói, chồng cũ của Giản Minh

trông có vẻ là người rất tốt, không biết Giản Minh và anh ta tại sao lại phải
ly hôn với nhau, lại nghĩ đến mình và Phương Nam, bình thường trông có
khác gì một cặp vợ chồng hạnh phúc đâu cơ chứ, không phải cũng bằng
mặt không bằng lòng, cuối cùng đường ai nấy đi hay sao? Lăng Lệ thở dài,
việc ăn uống tại sao có thể kéo dài từ năm này sang năm khác, hai người
thương yêu nhau mãi mãi, chẳng nhẽ thật sự là một yêu cầu xa xỉ lắm hay
sao?

Cha của Tô Mạn nằm ở tầng bên dưới, làm cho Giản Minh có chút áp

lực, không biết có nên xuống thăm hay không, không phải là cô muốn đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.