BỆNH TÌNH YÊU - Trang 89

đứng hành lang nói chuyện mấy câu. Giản Minh hỏi tình hình của ông Tô
như thế nào rồi?

Tô Mạn nói, “Huyết quản tim bị tắc nghẽn, bệnh mãn tính, thời gian

uống thuốc lâu quá, không lạc quan lắm.” Cũng hỏi thăm Giản Minh tình
hình thế nào rồi?

Có được kết quả giáo dục trong hai ngày ở khoa Nội tiết, Giản Minh

cảm ơn Tô Mạn, “Trước đây cô hay nói với tôi, ít ăn đồ ngọt và thức ăn
nhiều tinh bột đi, tôi chẳng thèm nghe, xem ra những điều cô nói đều
đúng.” Cố ý chắp hai tay cung kính về phía Tô Mạn, “Hy vọng sau này cô
chỉ giáo cho tôi nhiều hơn một chút.”

Nào ngờ trên gương mặt của Tô Mạn có chút ngượng ngùng, nhưng

vội vàng thay đổi ngay thái độ vô cùng nhiệt tình, nhanh chóng phục thiện,
“Lúc nào muốn nói chuyện cứ gọi điện thoại cho em, em rất vui khi giúp
được chị.”

Sự thay đổi nhỏ trên khuôn mặt và sự chống cự trong lòng của Tô

Mạn, Giản Minh có thể cảm nhận được, không khỏi hối hận, việc gì phải
nói đến chủ đề đó? Người nói vô tâm, người nghe để tâm, chỉ sợ trong đầu
Tô Mạn sẽ cho rằng cô có ý định mỉa mai cô ấy. Nào ngờ lại phức tạp hóa
vấn đề lên như thế, Giản Minh vội vàng nói sang chuyện khác, nói thêm
mấy câu. Sau đó chẳng hiểu vì sao, cả người lạnh run lên, tay chân mềm
nhũn ra, mồ hôi rịn ra trên trán, trong dạ dày như bị khoét một lỗ lớn, lúc
này Giản Minh mới chợt nhớ ra, cô quên ăn cơm trưa, chắc là đói rồi.
Nhưng cô có nhịn đói hai ba ngày đâu, làm gì đến mức độ này? Cảm thấy
sợ trong lòng, phải mau tìm cách về hỏi bác sĩ khoa Nội tiết, sau đó cáo từ
Tô Mạn, “Tôi quay về trên kia đây.”

Tô Mạn rất biết lễ nghi phép tắc, “Để em tiễn chị.” Hỏi Giản Minh,

“Đã giải quyết được phòng ở cho chị chưa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.