BỆNH TÌNH YÊU - Trang 93

Lăng Lệ nhẫn nại, “Có thể đúng giờ được sẽ đúng giờ, nhưng luôn xảy

ra việc ngoài ý muốn, công việc bận rộn mà.”

“Có thật là bận như thế thật không? Thực ra chắc là bác sĩ cứ hay tùy

hứng nhỉ?”, Giản Minh gặm miếng bánh quy cuối cùng, bánh quy vị rong
biển, cô thích loại này.

Lăng Lệ gần như nổi điên lên, “Người nuôi heo không có thịt heo để

ăn, người trồng trà không có trà để uống, người ăn mặc đẹp đẽ thì không
phải người nuôi tằm. Suốt ngày gặp những bệnh nhân như em, sống sao nổi
đây trời.”

Giản Minh bị chọc cười, bên ngoài khu điều trị nội trú của khoa Nội,

tia nắng chiều hồn nhiên buông rơi trên vai áo, ấm áp, dễ chịu làm người ta
muốn cất bước nhảy tung tăng cùng những tia nắng. Lăng Lệ sánh bước
bên Giản Minh, chăm sóc cẩn thận, dìu cô nhẹ bước, làm Giản Minh xuất
hiện ảo giác rằng trước mặt anh, bản thân mình giống như lá ngọc cành
vàng, như người có tước vị cao quý.

Nhà ăn chỉ còn vài món không đáng kể, đang chuẩn bị đóng cửa dọn

vệ sinh, bà thím phục vụ mở ô cửa đựng thức ăn ra, dứt khoát khác thường,
“Chỉ còn lại một chút này thôi, có được không?”. Nói rồi trút hết thức ăn
còn lại cho Giản Minh và Lăng Lệ, sau đó vứt hai hộp cơm đi, “Thôi khỏi,
không cần trả tiền.” Đuổi hai thực khách cuối cùng ra khỏi nhà ăn, vui vẻ
đóng cửa!

Cảm ơn trời đất, họ vẫn còn có thể mua được hai cốc cà phê nóng ở

máy bán hàng tự động, rảo bước về chiếc ghế dài trong công viên, chuẩn bị
đối phó với bữa ăn cho xong việc. Giản Minh vốn sợ trong cà phê có
đường, không dám uống, Lăng Lệ cho phép cô uống, “Có thể uống hai
ngụm, lúc nãy hạ đường huyết, bổ sung một chút cũng được.” Giản Minh
rất vâng lời, uống đúng hai ngụm, bắt đầu ăn cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.