BỆNH TÌNH YÊU - Trang 94

Nghĩ rằng đây là lần đầu tiên ăn cơm với Giản Minh, lại đơn giản, sơ

sài đến như thế này, Lăng Lệ thực sự không cam tâm. Nhưng vào giờ này,
nhà ăn riêng dành cho bác sĩ chắc cũng đóng cửa rồi, nên đề nghị, “Giản
Minh, hay là chúng ta ra ngoài tìm một cái quán nào đó gần đây ăn đi.”

Giản Minh không đồng ý, “Những hộp cơm này giải quyết như thế

nào đây? Lãng phí quá.” Cô nghĩ là Lăng Lệ chê cơm canh không ngon,
hứa hẹn, “Lần sau đi, lần sau em mời anh ra quán gần đây ăn, bữa này cứ
giải quyết tạm thế đi.”

Lăng Lệ định giải thích không phải vì anh không quen, mà là không

cam tâm, nhưng lại lo sợ rằng quan tâm quá mức sẽ làm Giản Minh sợ hãi,
không chịu làm bạn với nhau nữa thì gay go lắm, dù sao Giản Minh cũng
đã đồng ý mời anh đi ăn, điều đó có nghĩa là còn có cơ hội cùng nhau tâm
sự gì gì đó, anh làm ra vẻ được chiều chuộng, “Được rồi, nói lời phải giữ
lấy lời đấy nhé.”

Cho dù có giả vờ làm ra vẻ được chiều chuộng thì vẫn đều phải trả giá,

Giản Minh nửa đùa nửa thật trêu anh, “Bình thường ăn sung mặc sướng
chắc quen rồi nhỉ?”.

Đúng là oan cho Lăng Lệ quá, nhà ăn của bác sĩ và nhà ăn của bệnh

nhân chỉ cách nhau có mỗi một tầng thôi mà? Thức ăn đều do một đầu bếp
nấu ra cả.

Không cho Lăng Lệ cơ hội kêu oan, Giản Minh tiếp tục nói chuyện

khác nghiêm trọng hơn, “Mấy ngày gần đây em không nhìn thấy anh ở nhà
ăn, có phải anh đều ra ngoài kia ăn trưa không?”. Cô gái này dám nghĩ
bệnh nhân và bác sĩ ăn chung một nhà ăn lắm đây! Lăng Lệ thua cô luôn,
đang định giải thích, điện thoại của Giản Minh đổ chuông, cô vội vàng
nghe điện thoại, “Cha…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.