BỆNH YÊU - Trang 69

Quả đầu màu bạc của Giang Nhẫn sáng chói, anh nhai kẹo cao su, tùy

tiện chỉ một nam sinh: "Mày qua đó nhìn coi."

Nam sinh được chỉ điểm vội vàng chạy qua bên kia, không lâu sau anh

ta quay về cười hì hì: "Anh Nhẫn, em hỏi mấy nữ sinh bên đó, cái bọn
người Thất Trung đúng là bệnh thật, không mặc đúng đồng phục bị phạt
chạy, không mang thẻ học sinh cũng bị phạt chạy. Cũng may trường chúng
ta thoải mái hơn nhiều, mấy cái thứ phá vỡ quy tắc kỷ cương ngu xuẩn ở
đâu ra vậy chứ?"

Nụ cười trên mặt Giang Nhẫn dần dần biến mất.

Đôi mắt anh bắn ra tia lạnh lẽo, đột nhiên xuống xe đi đến bên kia.

Hạ Tuấn Minh lúc này sống chết cũng không muốn chịu trận phủ đầu,

vẫn là Phương Đàm mở miệng hỏi: "Sao vậy anh Nhẫn?"

Nhìn không giống đang tức giận, nhưng cũng không hoàn toàn vui vẻ.

Không phải vừa rồi vẫn ổn sao?

Lúc Mạnh Thính chạy xong xuôi đã thở không ra hơi.

Tiểu Diệp nghi ngờ nói: "Cậu bị gì vậy? Tôi chờ cậu lâu lắm rồi đó."

Mạnh Thính nhẹ nhàng thở hổn hển: "Xin lỗi, làm chậm trễ thời gian

của cậu."

Lúc này Tiểu Diệp mới thu dọn cặp sách rời đi.

Mạnh Thính chạy xong 1500 mét vô cùng mệt mỏi, cô không thèm để

ý tảng đá bẩn thỉu bên cạnh, ôm lấy đầu gối ngồi bệt xuống điều chỉnh hơi
thở. Đã ba năm không rèn luyện, thể lực vốn dĩ rất tốt giờ đã kém đi.

Trước kia khi luyện múa, dù có chạy 2000 mét cũng không khó chịu

giống như bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.