BÍ ẨN CÁC VÌ SAO 1 - THẦY PHÙ THỦY QADEHAR - Trang 156

22. DÃY ĐỒI DI ĐỘNG

Guillemot cảm thấy như chỉ một tích tắc đồng hồ vừa trôi qua. Chớp mắt
một cái đã thấy chỗ cậu mới đứng trước đó với các bạn biến mất, thay vào
là một dãy những ngọn đồi kỳ lạ phủ đầy cỏ, kéo dài bất tận, quay lưng vào
bóng tối. Đêm đã xuống và một mảnh trăng lưỡi liềm tỏa sáng lấp lánh giữa
các vì sao. Phía sau cậu bé chỉ có một cánh cổng dựng đứng nằm sâu trong
một thung lũng nhỏ, giống với cánh cổng đứng trước mặt các cậu ở Xứ Ys
lúc nãy. Xung quanh cánh cổng chẳng có gì cả, tịnh không bóng người...

Guillemot cảm thấy một nỗi sợ hãi khủng khiếp xâm chiếm. Còn các bạn?
Họ đâu cả rồi?

Cậu chạy như điên hết sang phải lại sang trái, trèo lên mấy ngọn đồi, lần mò
trong các thung lũng, vừa chạy vừa gọi đến lạc cả giọng. Tới khi đứt hơi
không thể chạy được nữa, cậu ngã xuống cỏ và bật khóc nức nở. Chuyện gì
có thể xảy ra nhỉ? Romaric, Gontrand, Ambre và Coralie có thể ở đâu?
Không thể thế được, mới vài phút trước, cả bọn còn nắm chặt tay nhau cơ
mà! Nước mắt cứ giàn giụa trên má Guillemot. Sao cậu chẳng chịu nghe
những lời khuyên tốt đẹp của thầy? “Cẩn trọng và khiêm cung, hai đức tính
cơ bản của người Phù thủy...” Cậu có cẩn trọng không? Không. Còn khiêm
nhường ư? Càng không... Cậu đã phạm tội vì quá kiêu ngạo. Cậu cứ tưởng
rằng Cánh cổng sẽ nghe lời cậu, một kẻ có năng khiếu đặc biệt về pháp
thuật, rằng không ai và không cái gì có thể chống lại cậu. Cậu đã làm gì thế
này, trời ơi, cậu đã làm gì thế này?

Guillemot dần bình tĩnh trở lại, cậu lau khô nước mắt và bắt đầu suy nghĩ.
Chắc hẳn có gì đó sai sót trong câu thần chú mà cậu đã niệm? Cậu đã mở
được Cánh cổng, đã lọt vào Thế giới Vô hình, nhưng chỉ còn lại một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.