BÍ ẨN CÁC VÌ SAO 1 - THẦY PHÙ THỦY QADEHAR - Trang 216

chết mệt vì đồ trang sức.

Romaric nhìn bạn ngạc nhiên. Thế là Coralie đã biết tự chế nhạo bản thân
mà chẳng cần ai chỉ cho.

- Nếu nghĩ kỹ ra, cậu nói tiếp, tay mân mê tấm bản đồ, món đồ trang sức là
chỉ dẫn duy nhất mà tất cả chúng ta đều có. Tớ cũng thế, tớ nghĩ ngay đến
nó. Hy vọng là các cậu kia cũng nghĩ thế.

Chúng đi tiếp một đoạn không nói năng gì. Romaric, vẻ trang trọng một
cách khác thường, tỏ ra lúng túng. Bất chợt cậu quyết định:

- Coralie, tớ... tớ còn chưa cảm ơn cậu đã cứu sống tớ hôm nọ, khỏi đám
sứa. Cậu thật dũng cảm. Không biết nếu là tớ, tớ có dám làm thế không. Dù
sao thì tớ cũng sẽ không bao giờ quên điều đó.

Coralie hơi đỏ mặt và quay sang nhìn bạn vẻ biết ơn.

- Tớ chắc là ở vào vị trí của tớ, cậu cũng sẽ làm vậy thôi. Nhưng tớ thì tớ
nghĩ sẽ không bao giờ làm được như thế nữa đâu.

- Thế à? Tại sao?

- Tớ rất sợ bọn sứa! Cái bọn sứa Nóng bỏng đó thật là khủng khiếp!

- Thế nhưng cậu vẫn lao xuống? Romaric sững sờ. Lòng dũng cảm mà
Coralie thể hiện lại có thêm một sắc thái mới.

Cô bé khoái chí thưởng thức lời khen và sự hâm mộ của bạn. Nhưng cô
cũng không kìm được câu đùa:

- Vì tớ muốn cho cậu xem đôi hoa tai mới của tớ quá, mà cậu thì lại có vẻ
như không muốn bơi đến bè...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.