BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 290

Đúng là gặp phải ma thật rồi. Từ sau khi mẹ của con chuột này được

tìm thấy, gã dường như đã trở thành bạn của Mạc Lan. Gã rốt cuộc có chỗ
nào hơn người chứ? Tại sao lại có thể khiến Mạc Lan quên chuyện cái hộp
cơm kia? Là lòng thông cảm của Mạc Lan dạt dào quá đáng, hay là con
chuột này đã giở trò quỷ quái gì để lừa lấy tình bạn của Mạc Lan?

“A ha!” Khi đi tới bên cạnh Đỗ Vân Hạc, Bạch Tiểu Ba liền cười khẩy

hai tiếng, nói. “Tiết Chấn đến đây, tớ quả thực đã không ngờ tới. Có điều,
cậu đến đây, tớ lại càng thấy bất ngờ. Mạc Lan, cậu rốt cuộc nghĩ như thế
nào vậy? Sao lại gọi cả người nhà của hung thủ giết người đến đây làm gì?”

Đỗ Vân Hạc cảm thấy mình như vừa bị tát một cú nặng nề, khuôn mặt

đau đớn bỏng rát. Cậu ta rất muốn lên tiếng phản bác, ai là hung thủ giết
người chứ? Vụ án đã kết thúc rồi sao? Cảnh sát đã nói gì rồi sao? Tòa án đã
phán quyết rồi sao? Cậu dựa vào cái gì mà nói em trai tớ là hung thủ giết
người?... Dù nghĩ vậy nhưng cậu ta vẫn biết biện bạch như thế căn bản
chẳng có chút ý nghĩa nào cả. Sự thực đã ở ngay trước mắt, công bố kết quả
chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Cậu ta vốn đã muốn đi rồi, nhưng một câu nói của Mạc Lan đã khiến

cậu ta thay đổi chủ ý.

“Tiểu Ba, em trai của Đỗ Vân Hạc chưa chắc đã là hung thủ.” Cô nói.

“Cái gì?” Tất cá mọi người đều đồng thanh.

Mạc Lan bưng ra một đĩa sa lát hoa quả đặt lên mặt bàn, nói vẻ thản

nhiên như không có việc gì xảy ra. “Chúng ta hãy đi chuẩn bị cho bữa tối
trước đã, đợi lát nữa tớ sẽ nói cho các cậu biết ai là hung thủ thật sự.”

Giờ đây, Đỗ Vân Hạc dù có thế nào cũng không chịu đi nữa, cậu ta còn

vội vã bước theo Mạc Lan vào trong bếp.

“Mạc Lan, cậu đang đùa đấy có phải không?” Đỗ Vân Hạc thấp giọng

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.