BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 299

Cậu vừa đi vừa nghĩ. Đột nhiên, “bộp” một tiếng vang lên, có người vỗ

nhẹ một cái vào vai cậu. Cậu run bắn người, vội ngoảnh đầu nhìn về phía
sau.

“Là cậu à!” Vương Kiện khẽ thở phào một hơi.

“Tớ thấy cậu hình như đang có tâm sự gì đó thì phải. Vừa nãy lúc ở

nhà Mạc Lan, tớ quên mất, hôm nay thầy Lưu bảo tớ thông báo với cậu một
chuyện...” Người đó chỉ tay về phía một con hẻm ở phía trước, nói tiếp.
“Nào, chúng ta hãy vừa đi vừa nói!”

“Chuyện gì thế?” Thầy Lưu chính là thầy giáo dạy toán của bọn họ.

Bọn họ cùng nhau đi vào con hẻm đó. Vương Kiện thầm nghĩ rằng thế

này cũng tốt, có người đi cùng với mình cũng đỡ căng thẳng hơn. Nhưng
sau khi đi vào trong con hẻm, người kia vẫn không hề mở miệng. “Này,
thầy Lưu bảo cậu nói gì với tớ thế?” Vương Kiện lại lên tiếng hỏi, nhưng
vừa ngoảnh đầu qua nhìn, người kia không ngờ đã không ở bên cạnh nữa
rồi. Khi cậu đang định quay đầu tìm kiếm, chợt nghe phía sau lưng vang lên
một giọng nói gần như khàn đặc.

“Thầy Lưu bảo tớ thông báo với cậu, Chủ nhật tuần sau nhớ tham gia

cuộc thi toán học.” Thì ra là chuyện này, Vương Kiện đang định trả lời, trên
cổ đột nhiên xuất hiện một vật gì đó giống như sợi dây. Trái tim cậu giật
thót, thầm kêu lên. “Không hay rồi!”

Cậu muốn gọi ra tên của người này, nhưng sợi dây đã thắt chặt lại.

Là cậu ta! Là cậu ta! Thì ra là cậu ta! Cậu ta đã tin thật rồi! Cậu ta đến

đây chính là vì chiếc nhẫn! Vương Kiện phảng phất nghe thấy có người
đang kêu lớn, nhưng lúc này cậu đã không còn thời gian để suy nghĩ nhiều
vấn đề hơn nữa, cậu chỉ muốn ngăn cản người này thắt chặt sợi dây thừng.
Sức của người này thật không nhỏ, chẳng lẽ là muốn dồn cậu vào chỗ chết
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.