BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 56

mà khoác lác! Tớ biết cậu chưa bao giờ là một người ham học. Đám con gái
chỉ chuộng hư vinh, loại trí tuệ thấp kém như các cậu, ngoài việc xem mấy
bộ xem phim truyền hình rẻ tiền và si mê một gã đẹp trai nào đó thì còn biết
làm gì khác chứ?”

Tiết Chấn luôn có cách khiến cho người ta phải tức điên lên. Sau khi

nghe xong những lời này của cậu ta, lửa giận của Mạc Lan lập tức bốc lên
cao ngút.

“Cậu nói cái gì? Có giỏi thì nói lại nghe coi!”

“Không lằng nhằng với cậu nữa, tớ phải đi báo cảnh sát. Cậu đừng có

trốn, trốn lại càng chứng tỏ cậu có tật giật mình.” Cậu ta lại cười lạnh một
tiếng: “Hơn nữa, cho dù cậu có trốn cũng vô ích, tớ biết cậu.” Nói xong, cậu
ta liền bước ra ngoài hành lang, chuẩn bị mở cửa.

Mạc Lan nói với sau lưng cậu ta: “Này, Tiết Chấn, sao không báo cảnh

sát ở đây luôn? Điện thoại ở trong phòng ngủ này.”

“Đừng có lừa tớ, ở đây không có điện thoại.” Tiết Chấn chẳng buồn

quay đầu hờ hững đáp.

“Cậu đã từng đến đây sao?” Mạc Lan dò hỏi.

“Thật là vớ vẩn! Tớ chưa từng đến đây bao giờ!”

“Mới đến lần đầu mà đã biết trong nhà người ta không có điện thoại

sao? Lúc cậu tìm công tắc bật đèn cũng nhanh lắm nhỉ. Tớ thấy, người cần
giải thích với cảnh sát chắc phải là cậu mới đúng đấy!”

Tiết Chấn dừng bước chân lại.

“Không phải cậu nhìn thấy chỗ này có ánh đèn nên mới tới sao? Cửa

sổ tầng hai nhà cậu hoàn toàn bị hai cây trúc đào che hết tầm mắt rồi, từ nhà
cậu căn bản không thể nhìn thấy gì cả. Hơn nữa, tớ cũng không nghe thấy
tiếng cậu trèo qua cửa sổ. Thực ra, cậu đã đến đây sớm hơn bọn tớ, vừa nãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.