BÍ ẨN VỀ CÁI CHẾT CỦA VLADIMIR MAIAKOVSKI - Trang 23

không ưa Tatiana. Hơn thế, còn nói đủ chuyện xấu về nàng ta…”

[14]

V. V. Polonskaia kể với tôi, đến giữa mùa hè năm 1929, quan hệ

giữa bà với V. Maiakovski trở nên thân mật hơn. Hai người thường
gặp nhau ở các nhóm bạn khác nhau. Người ta thấy họ cùng đi với
nhau trên đường phố Moskva. Polonskaia cũng hay ghé lại phòng
làm việc của V. Maiakovski ở đường Lubianka.

Nhưng chúng ta hãy trở lại các đoạn trích thư tín của nhà thơ gửi

sang Paris. Có thể hiểu điều gì qua đó ? Giọng điệu các bức thư của
V. Maiakovski chỉ trong vòng nửa năm đã thay đổi hẳn. Trong các bức
thư sau lần gặp đầu tiên với Tatiana, có không ít dòng âu yếm,
như “Ngoài em ra, anh không muốn nhìn ai nữa hết” (28 –12 –
1928), “Khi nào quá mệt, anh lại gọi thầm: Tatiana …”; “Thư của em
là hơn nửa cuộc đời anh và là toàn bộ đời sống riêng tư của anh…” (3
– 1 –1029); “Làm việc và chờ đợi em, đó là niềm vui duy nhất của
anh.” (15 – 1 – 1929).

Nhưng sau đợt gặp gỡ thứ hai với Tatiana (vào mùa xuân năm

1929), giọng thư khác hẳn. Trong thư đã không còn những lời ca ngợi,
thư và điện hơi khô khan và thoáng vẻ lạnh lùng…

Vì sao vậy? Tôi sẽ phát biểu quan điểm của tôi về điều này,

nhưng hiện thời chúng ta hãy trở lại với các bức thư của V.
Maiakovski.

Ngày 12 tháng 7 năm 1929, V. Maiakovski có lẽ vẫn chưa định rõ

thời gian sang Paris. Chàng chỉ mới dự kiến áng chừng mà thôi. Đây,
các bạn đọc xem: “… Anh không thể hình dung là sau tháng 10 mà
anh vẫn chưa ở bên em. Từ tháng 9 anh sẽ bắt đầu chuẩn bị đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.