BÍ ẨN VỤ SONG SINH - Trang 159

— Cả việc cô đã gọi điện thoại cho tôi?
— Vâng, tất cả mọi việc. Ông Mason, Tôi.... tôi không biết tại sao tôi đã

lại làm như vậy! Tôi thấy như có áp lực bên trong và họ cứ thúc giục liên
tục.

— Việc xảy ra khi nào? - Mason hỏi.
— Ngay khi tòa vừa nghỉ. Tôi bị đưa ngay tới văn phòng Biện lý.
— Tại sao cô không từ chối?
— Tôi không có cơ hội. Hai người cảnh sát đến kèm ngay bên tôi và họ

bảo là đi theo họ tới gặp Biện lý, thế là tôi phải đi.

— Thế cô có bị bắt giam không? - Mason hỏi.
— Không. Họ cho tôi về nhưng gửi trát tòa cho tôi với tư cách là nhân

chứng, ông Mason, tôi bắt buộc phải là nhân chứng chống lại bố tôi. Ông
Mason, điều ấy thật là khủng khiếp. Tôi không biết sẽ phải làm gì.

— Thôi được rồi - Mason nói - Cô đã trót như vậy. Bây giờ đừng thất

vọng. Đừng cố nghĩ đến việc ra cầu và nhảy ùm xuống sông cũng đừng có
nghĩ đến mấy viên thuốc ngủ nhé. Cô đã có trát rồi, cô sẽ phải là một nhân
chứng. Tôi chịu đựng được và cô cũng phải chịu đựng được. Bây giờ đừng
lo sợ gì cả. Hãy cố bình thản.

— Nhưng tôi đã làm cho ông phải gặp rắc rối.
— Không sao - Mason nói - Tôi sẽ cố giải quyết được.
Mason cúp máy và nói với Paul Drake:
— Những gì chúng ta e ngại đã xảy đến. Có lẽ bất cứ giờ phút nào người

ta cũng có thể đem đến cho tôi... ông ngừng nói khi thấy Đại úy Tragg và
một nhân viên cảnh sát đẩy cánh cửa phòng ngoài bước vào.

— Chào quý vị - Tragg nói - Quý vị đang họp phải không?
Mason nói:
— Nếu tôi được thông báo trước có lẽ còn tốt hơn, Đại úy.
Tragg mỉm cười lắc đầu:
— Tôi đã nói với ông hàng chục lần, ông Mason chúng tôi xin được

miễn chuyện ấy.

— Vậy thì công việc gì khẩn cấp đến mức ông phải đích thân tới đây

vậy? - Mason hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.