BÍ ẨN VỤ SONG SINH - Trang 25

suy nghĩ duy nhất của ông ta khi làm việc ấy.

Della Street gật gù đồng ý.
— Trong thời buổi ngày nay - Mason nói - Thiên hạ có ăn uống kiêng

khem để tránh bị mập thì bữa ăn sáng đó quả là quá đáng. Vậy mà ông bố
lại còn đòi ăn thêm một nửa phần như vậy nữa, nhưng rồi ông ta lại không
có mặt để ăn tiếp... như vậy chỉ có một lời giải thích duy nhất là ông ta
muốn cô con gái mình đi khuất mắt trong lúc ấy.

— Nhưng lý do?
— Có trời mới biết. Có thể là lý do ông ta vừa đọc thấy điều gì đó trên

báo. Có thể là lý do ông ta đã nhìn thấy gì đó ngoài cửa sổ.

— Ồ, đấy là một ý nghĩ hay! - Della Street nói - Ông ta...
Điện thoại trên bàn của Della Street reo.
Della nhấc ống nghe, nói:
— Vâng, Gertie - rồi quay sang Mason cô mỉm cười tiếp - Ông Edward

Carter đã đến theo buổi hẹn.

— Mời ông ấy vào ngay - Mason nói.
— Tôi sẽ đưa ông ấy vào - Della Street nói và cúp điện thoại, rồi cô

bước ra cửa sang phòng ngoài.

Mason nhìn theo và đứng dậy khi Della hướng dẫn nột người đàn ông

khá mập mạp, trạc tuổi trên bốn mươi bước vào phòng.

— Chào luật sư - Ông ta nói - Tôi xin lỗi đã đến trễ.
— Ông Edward Carter - Della Street giới thiệu.
Rõ ràng đây là người đàn ông có bức hình cỡ 24x36 mà Muriell Gilman

đã trao cho Perry Mason hồi sáng.

— Đôi lúc khó mà giữ đúng giờ được vì xe cộ quá đông đúc - Mason nói

- Tôi vẫn thường đi sớm năm mười phút để đề phòng chuyện kẹt xe.

— Đó phải là lời nhắc khéo của ông không? - Ông khách hỏi.
Mason lắc đầu mỉm cười:
— Ồ, tôi chỉ muốn nói đến thói quen của tôi thôi. Tôi ít khi nhận xét ai

lắm. Có phải ông muốn gặp tôi về vấn đề đặc biệt?

— Vâng.
— Và dĩ nhiên là - Mason nói - Tôi chưa thể xác định ngay ông là thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.