BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 154

“Tôi… tôi chỉ tình cờ bước vào, như mọi người, bước vào ngó nghiêng
xung quanh.”

“Để đọc sách, hả?” Thumm cười. “Cậu biết thằng khốn này không,

Coburn?”

Viên cảnh sát đỏ mặt. “Tôi ư, không, ngài thanh tra, không thể nói rằng

tôi có biết. Tôi đoán hắn đã rút lui kể từ khi ngài rời khỏi cơ quan.”

“Chậc, thế giới này rồi sẽ trôi về đâu đây?” Ngài thanh tra buồn bã tặc

lưỡi. “Được rồi, Joe, hoặc mày khai ra hoặc bọn tao sẽ đưa mày về đồn và
cho mày nếm thử mấy cái gậy?”

“Tôi chưa có làm gì cả,” Villa lẩm bẩm vẻ chắc chắn, nhưng khuôn mặt

hắn tái nhợt.

Gordon Rowe bước về phía trước; cánh tay bị thương của anh rung nhẹ.

“Tôi nghĩ rằng,” anh bình tĩnh nói, “tôi có thể giúp đỡ ông, ngài thanh tra.”
Villa nhìn Rowe; gã dường như bối rối; sau đó gã nhìn chằm chằm vào
gương mặt Rowe như thể đang tìm các đường nét quen thuộc.

“Hắn ở trong nhóm các giáo viên đã đến thăm bảo tàng này vào ngày bản

in năm 1599 Jaggard bị đánh cắp!”

“Gordon, anh chắc chắn chứ?” Patience kêu lên.
“Chắc chắn. Tôi biết chắc chắn ngay khi tôi bước vào căn phòng này.”
“Gordon,” Lane nhanh chóng nói, ”hắn ta là ai?”
“Tôi không biết, thưa ngài. Nhưng có hắn ta trong nhóm. Đã đến bảo

tàng ngày hôm đó, tôi thề.”

Tiến sĩ Sedlar đang nghiên cứu Villa như thể gã là một mẫu vật trong

phòng thí nghiệm dưới kính hiển vi. Sau đó, ông rút lui và đứng nép mình
dưới rèm cửa sổ.

“Nói đi nào, Joe,” Thumm dứt khoát. “Mày định làm gì khi trà trộn vào

đám giáo viên đó? Đừng nói với tao mày mới lấy được giấy phép dạy học ở
Indiana nhé!” Villa mím chặt đôi môi mỏng. “Được rồi, anh chàng khôn
ngoan. Tiến sĩ Choate, tôi có thể sử dụng điện thoại của ông không?”

“Ông định làm gì?” Villa bất ngờ hỏi.
“Túm mày.” Thumm quay số. “Ngài Theofel à? Thumm, Văn phòng

thám tử Thumm. Có George Fisher quanh đó không? Đi rồi à. Thế còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.