BI KỊCH CUỐI CÙNG - Trang 206

của thư viện Saxon và tiết lộ những gì được viết trong đó. Nói với con bé
đi, Gordon.”

“Thật chẳng hiểu hai người nói cái gì,” Patience phàn nàn.
“Anh đã ngồi thế nào khi em vẽ các biểu tượng xuống?” Rowe nói.
“Trước cái bàn, đối diện em.”
“Chính xác! Nói cách khác, anh nhìn thấy những chữ cái của kí hiệu

giống hệt khi ông Lane nhìn chúng lúc ông ấy đứng đối diện bố em qua cái
bàn khi ngài thanh tra mở tờ giấy. Anh nhìn nó ngược với em.”

Patience thét lên. Cô chộp lấy tờ giấy và xoay ngược nó lại. Kí hiệu ấy

bây giờ được đọc là: Wm SHε.

Cô nhắc lại chậm rãi: “Wm SHe,” nghiền ngẫm từng từ như đang nếm

thử hương vị của chúng. “Nó… nó trông như một từ viết tắt “W - m…
William…” Hai người đàn ông nhìn cô chăm chú.

William Shakespeare,” Cô kêu lên, hai chân nhún nhẩy. “William

Shakespeare!”

Một lúc sau, Patience ngồi xuống tấm thảm dưới chân ông già; những

ngón tay dài, trắng của ông chơi đùa các lọn tóc của cô. Rowe ngồi sụp
xuống đối diện họ.

“Ta đã hết sức đau đầu kể từ ngày hôm đó.” Lane mệt mỏi giải thích.

“Có vẻ mọi việc đã khá rõ ràng từ những gì chúng ta phân tích. Tiến sĩ Ales
đã không sao chép bản sao chữ kí của Shakespeere, một bản sao của bản
thảo thời Elizabeth với những dấu hiệu tuyệt vời khiến mọi thứ rõ ràng hơn
- những chữ cái in hoa này chính là chữ kí đặc biệt của Shakespeare. Điểm
đặc biệt chính là chữ m viết thường và chữ e. Nhưng tại sao chữ H lại viết
hoa? Có thể do Ales tự nhiên muốn vậy. Nó chẳng quan trọng.”

“Điều quan trọng ở đây,” Rowe lẩm bẩm, “là một biến thể chữ kí của

Shakespeare. Thật kì lạ!”

Lane thở dài. “Bởi vì cậu biết nhiều hơn ta, Gordon, chỉ có sáu chữ kí

thật của Shakespeare là còn tồn tại.”

“Hãy nói về sự kì lạ,” chàng trai trẻ chỉ ra. “Một trong số chúng được

viết là Willm Shak’p’.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.