29
Ảo Ảnh Thị Giác
Họ tìm thấy người đàn ông tự xưng là Hamnet Sedlar tại nơi làm việc cùng
với Tiến sĩ Choate trong văn phòng của người quản lý bảo tàng. Viên quản
lý trông có vẻ hơi giật mình khi họ bước vào; nhưng ông nhanh chóng bước
ra phía trước với một nụ cười trên môi.
“Thật quá vinh dự,” ông nói với một nụ cười chân thành. Sau đó, nụ cười
tắt dần khi ông nhìn thấy sự trang nghiêm trên nét mặt mọi người. “Tôi
nghĩ rằng không có gì không ổn chứ?”
“Chúng tôi đều tin thế,” ngài thanh tra gầm gừ. “Tiến sĩ Choate, liệu ông
có thể cho chúng tôi ngồi riêng với Tiến sĩ Sedlar một lúc không? Đây là
một chuyện bí mật.”
“Bí mật?” Người cựu quản lý bảo tàng mới nhỏm người dậy, đứng yên
và nhìn chằm chằm vào họ từ người này qua người khác. Sau đó, ông nhìn
xuống và mò mẫm với mấy giấy tờ trên bàn. “À… tất nhiên.” Mặt ông đỏ
dần, bắt đầu lan ra từ những sợi râu dê của ông. Ông đi vòng quanh bàn và
nhanh chóng rời khỏi phòng. Tiến sĩ Sedlar không di chuyển, và trong
khoảnh khắc không ai nói lời nào. Sau đó, Thumm gật đầu với Lane, và
Lane bước về phía trước. Hơi thở nặng nề của ngài thanh tra là âm thanh
duy nhất trong căn phòng.
“Tiến sĩ Sedlar,” Lane nói không chút biểu cảm, “điều này là cần thiết, vì
lợi ích của - chúng tôi sẽ nói là nghiên cứu khoa học - để ông làm một thử
nghiệm rất đơn giản… Patience, hãy đưa túi xách của cháu ra đây.”
“Một thử nghiệm ư?” Nét cau có xuất hiện trên khuôn mặt của vị tiến sĩ,
và ông thọc tay sâu vào túi mình.
Patience nhanh chóng đưa cho Lane túi xách của mình. Ông mở nó ra,
nhìn vào bên trong, lấy ra một chiếc khăn sặc sỡ, rồi đóng túi lại. “Bây giờ,