BI KỊCH NGƯỜI SÓI - Trang 107

Mặc dù vậy, tôi vẫn nghi ngờ, chuẩn bị tinh thần rằng bóng người kia - dù

có là ai chăng nữa - đã phát hiện ra tôi và sẽ đuổi theo tôi.

Từ từ, tôi rút lui từng bước một.

Những bậc cầu thang rộng rãi cho phép tôi an tâm đi giật lùi xuống dưới

dù hai tay vẫn bị trói. Thỉnh thoảng tôi lại quay đầu thật nhanh, nhìn xung
quanh để không bước hụt. Cuối cùng, tôi xuống đến bậc thang thấp nhất.

Vladimir bây giờ đứng cạnh tôi. Ánh đuốc hắt vào thân hình anh, lộ rõ

dáng vẻ giận dữ và nguy hiểm. Anh thì thào:

- Cậu nhìn thấy gì vậy?

- Chỉ thấy một cái bóng.

- Có thế thôi à?

- Đúng.

- Có phải đó là...

Vladimir ngưng giữa câu, bởi cả hai chúng tôi vừa nghe tiếng động vang

lên trên cầu thang. Tiếng bước chân. Kẻ bên kia đã đưa mình ra khỏi bóng
tối và đang tiếp tục theo cầu thang đi xuống.

Hai chúng tôi nhìn nhau.

Anh bạn người Nga của tôi rõ là đang rởn da gà. Anh vào tư thế chuẩn bị.

Khuôn mặt nhễ nhại máu hằn rõ vẻ dữ dằn, mắt lóe lên căm hận.

Vài giây trôi qua.

Chúng tôi vẫn chưa nhìn thấy gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.