BI KỊCH NGƯỜI SÓI - Trang 83

Mắt tôi bây giờ vẫn nhắm nghiền, nhưng tôi mừng là bộ máy suy nghĩ

của mình vẫn còn hoạt động. Có một cái nùi hoặc một viên đá rất lớn đang
nằm giữa khoang miệng tôi như một thực thể xa lạ. Lý trí mách bảo đó
không phải là thực thể xa lạ, nó là cái lưỡi đã bị sưng quá nhiều. Nó nằm
trong một bao cảnh khô khốc và tôi có thấy khủng khiếp, một nỗi nhớ nước
tới cuồng dại.

Nước ở ngay cạnh tôi đây, nếu những tiếng róc rách nhè nhẹ và kể cả

những tia nước nho nhỏ lành lạnh đang bắn lên kia không phải là sản phẩm
của trí tưởng tượng. Thêm vào đó là chuyển động tròng trành đặc trưng chỉ
có thể xuất hiện khi ta di chuyển bằng thuyền.

Vậy là tôi đang nằm trong một con thuyền!

Thật khó giải thích, nhưng đúng là sự thật. Tại sao tôi lại nằm ở đây? Ai

đã mang tôi ra đây? Người ta định làm gì với tôi? Tất cả những câu hỏi đó
đổ dồn xuống đầu óc, nhưng bên cạnh đó tôi cũng nhận thấy một sự kiện
khác. Tay chân tôi không còn cử động được bình thường. Không phải vì tê
dại. Có những sợi dây trói đang xiết thật mạnh lên tay và cổ chân tôi. Cảm
nhận về lực xiết chứng tỏ tay chân chưa hoàn toàn mất hết cảm giác.

Bị đánh gục, bị trói chặt rồi bị chở đi. Thảm họa này không thể hoàn hảo

hơn được nữa!

Dần dần, trí nhớ của tôi hoạt động trở lại. Từ một thung lũng phủ đầy

sương mù, những cảnh tượng mà tôi đã trải qua lần lượt trỗi dậy. Từng chút,
từng chút một, chúng dần tụ họp tạo thành một bức tranh, và tôi tiếp tục suy
diễn với bức tranh đó, kết hợp với con thuyền và làn nước bên dưới kia.

Nguyên nhân đã rõ như ban ngày.

Có kẻ đã đặt tôi vào con thuyền này, để chở tôi đến hòn đảo Người Sói bí

hiểm, chở tôi đến đúng nơi con quái vật đang rình mò chờ nạn nhân. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.