BI KỊCH NGƯỜI SÓI - Trang 85

tôi. Hắn cũng đâu có cần để ý, bởi hắn có thể hoàn toàn tin cậy vào những
sợi dây trói.

Có cái gì chạm nhẹ vào chân phải tôi. Không phải là một khúc gỗ, nó là

một con người như tôi vậy.

- John...

Giọng nói chỉ khẽ thì thào như một hơi thở. Tôi nhận ra ngay Vladimir,

người đang nằm cạnh tôi trên thuyền. Có lẽ anh đã tỉnh dậy từ trước.

Tôi cảm thấy một tảng đá vừa rơi khỏi tim mình, bạn tôi vậy là vẫn sống.

Nhưng chỉ sau đó một lúc thôi, tôi không còn lý do để yên tâm nữa. Oleg
Blochin rút mái chèo lên, cúi người về phía trước. Gã đàn ông nhìn trân trân
vào giữa mặt tôi.

- Ái chà, ông thanh tra trừ quỷ diệt ma đã tỉnh dậy rồi. Hay quá, tốt quá.

Chính tôi cũng đang muốn vậy!

- Blochin, mày là đồ con lợn!

Không phải tôi, người nói câu đó là Vladimir Golenkov, nó tuột thẳng ra

từ tâm hồn phẫn uất của anh.

Blochin chỉ cười.

- Có lẽ tôi là đồ con lợn thật, nhưng tôi biết, người nói câu đó thật ra là

người đã chết rồi. Phải, cả hai chúng mày bây giờ chỉ còn là hai xác chết.
Chúng mày đang bốc mùi thối rữa. - Gã dàn ông lại cười phá lên, tóm lấy
mái chèo và tiếp tục chèo thuyền.

Hai chúng tôi nằm ngửa, nhìn lên bầu trời tối. Hòn đảo chưa hiện ra. Vì

thế chúng tôi cũng không biết chúng tôi còn cách chỗ mà mình sẽ chết bao
xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.