BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 105

"Ông ta tự tiện chui vào một bữa tiệc," Arthur tố, run lên vì tức

giận, "một bữa tiệc cải trang..."

"Không thể là tiệc kiểu khác mà, đúng không?" Ford nói.

"Ở bữa tiệc này," Arthur kiên quyết tiếp tục, "có một cô gái... Ô chà,

xem ra giờ chuyện đó không còn quan trọng nữa. Chẳng gì chỗ đó cũng đã
tan tành mây khói rồi..."

"Tôi ước gì cậu thôi dằn dỗi về cái hành tinh chết giẫm ấy đi," Ford

làu bàu. "Cô đó là ai?"

"Ôi, chỉ là ai đó. Thôi được rồi, tôi đang tiến tới không thuận lợi

lắm với cô ấy. Tôi đã cố gắng cả tối hôm ấy. Khỉ thế, cô ấy cũng đáng đấy
chứ. Xinh đẹp, quyến rũ, thông minh hủy diệt, ít nhất tôi đã có cô ấy ở
riêng với mình được một chút và rồi đang kể chuyện hầu được tí thì anh
bạn này của cậu xáp tới bảo, 'Này búp bê, thằng này làm em chán hả? Hay
là nói chuyện với anh đi? Anh từ hành tinh khác tới đấy nhé!’
Thế là tôi
không bao giờ thấy cô ấy nữa."

"Zaphod?" Ford la lên.

"Phải," Arthur nói, trừng mắt liếc nhân vật kia, cố gắng không cảm

thấy ngu ngốc. "Ông ta bấy giờ chỉ có hai tay và một đầu và tự xưng là
Phil, vậy mà..."

"Nhưng anh phải thừa nhận ông ta hóa ra đúng là từ hành tinh khác

đến còn gì," Trillian nói, vừa lướt vào tầm nhìn ở phía bên kia đài chỉ huy,
vừa tặng Arthur một nụ cười dễ chịu rớt xuống anh như cả tấn gạch, rồi lại
quay qua chú mục vào các nút điều khiển con tàu.

Im lặng vài giây, và rồi từ đống lộn xộn là não bộ của Arthur lúc ấy

bò ra được vài từ.

"Tricia McMillan?" anh hỏi. "Em làm gì ở đây?"

"Như anh thôi," cô nói, "em xin quá giang. Sau tất cả thì với một

tấm bằng chuyên ngành toán học và một bằng về vật lý thiên văn em còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.