BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 150

nền kinh tế đủ để lại có nhu cầu về mấy thứ dịch vụ khá đắt đỏ này của
chúng ta."

Arthur, một độc giả thường xuyên của tờ cánh tả Guardian, bị sốc

nặng trước những lời này.

"Hành xử như vậy thì quá khó chịu, không phải ư?"

"Vậy sao?" ông già dịu dàng hỏi. "Xin lỗi, ta hơi bị tụt hậu so với

thời cuộc."

Ông ta chỉ xuống miệng hố.

"Con robot thuộc về cậu à?" ông ta hỏi.

"Không," vọng đến một giọng kim the thé từ dưới cái hố, "tôi thuộc

về tôi."

"Ông gọi nó là một con robot cũng được," Arthur thì thầm. "Nhưng

đó là một dạng máy sưng sỉa điện tử thì đúng hơn."

"Mang theo nó," ông già nói. Arthur cực kỳ kinh ngạc nghe thấy hơi

hướm kiên quyết bất thình lình xuất hiện trong giọng ông già. Anh lớn
tiếng gọi Marvin bấy giờ đang bò lên dốc, cứng chân đơ cẳng làm ra bộ què
quặt mà vốn dĩ nó không hề bị.

"Nghĩ lại thì," ông già lại nói, "cứ kệ nó ở đây. Cậu phải đi với ta.

Những thứ vĩ đại đang xảy đến." Ông ta quay sang phía chiếc phi thuyền,
dù không có bất cứ tín hiệu rõ ràng nào, bấy giờ cũng đã lẳng lặng trôi dạt
qua bóng tối về phía bọn họ.

Arthur nhìn xuống Marvin, bấy giờ đã lại làm bộ tịch như trước,

xoay thân vẻ cực nhọc lê bước xuống lòng hố, một lần nữa lầm bầm những
điều vô nghĩa cay đắng gì đó một mình.

"Lại đây," ông già gọi, "lại đây ngay không cậu sẽ bị quá bây giờ."

"Quá?" Arthur thắc mắc. "Quá gì?"

"Tên cậu là gì, con người?"

"Dent. Arthur Dent," Arthur đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.