BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 170

CHƯƠNG

27

T

hư phòng của Slartibartfast là một đống hết sức lộn xộn, như thể hậu quả

một vụ nổ thư viện cộng đồng. Ông già cau mày lúc cả hai bước vào.

"Chuyện không may kinh khủng,” ông ta nói, "một đi-ốt bán dẫn nổ

trong một trong các máy tính duy trì sự sống. Trong khi cố gắng hồi sinh
các nhân viên dọn dẹp chúng ta phát hiện ra bọn họ đã chết gần ba mươi
ngàn năm rồi. Ai sẽ dọn dẹp các xác chết đây, đấy là điều ta muốn biết.
Nghe này, tại sao cậu không ngồi xuống kia và để ta kết nối cậu vào hả?"

Ông ta chỉ Arthur một chiếc ghế nom như thể làm từ bộ xương sườn

một con khủng long Stegosaurus.

"Làm từ bộ xương sườn khủng long Stegosaurus đấy," ông già giải

thích trong lúc sục sạo khắp nơi moi ra những mẩu dây điện từ bên dưới
các chồng cao ngất ngưởng những giấy má và dụng cụ vẽ. "Đây," ông ta
nói, "cầm mấy cái này," đoạn chuyển vài đầu dây trần sang cho Arthur.

Ngay khi anh tóm lấy mấy đầu dây ấy, một con chùn bay vụt qua

anh. Anh đang lơ lửng giữa không trung và hoàn toàn vô hình trước mắt
chính mình. Bên dưới anh là một quảng trường thành phố xung quanh trồng
cây, và khắp xung quanh xa đến ngút ngàn chỉ là các tòa nhà bê tông màu
trắng thiết kế rộng rãi thoáng đãng nhưng với thời gian đã tàn phai đôi chút
- nhiều chỗ lở lói xỉn màu vì mưa. Tuy vậy, ngày hôm nay, mặt trời đang
tỏa sáng, một cơn gió nhẹ mát lành nhẹ nhàng nhảy múa len lỏi qua tàng
cây, và cái cảm giác kỳ quặc rằng mọi tòa nhà đều đang lặng lẽ ư ử ngân
nga rất có thể là do quảng trường và mọi con phố quanh đó đầy nhóc những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.