BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 204

cấp độ khổ chữ mấp mô và mức độ thiếu thân thiện. Các con chữ thông báo
cho bất cứ ai buồn đọc biết con tàu từ đâu đến, nó được bổ về phân hiệu
cảnh sát nào, và các nguồn cấp điện nên cắm vào đâu.

Không hiểu sao con tàu có vẻ im lặng và tăm tối một cách bất

thường, kể cả là với một con tàu có đội bay hai thành viên bấy giờ đang
nằm chết ngạt trong một căn phòng đầy khói vài dặm dưới đất. Đó là một
trong những điều lạ lùng không thể nào giải thích hay định nghĩa nổi, rằng
người ta có thể cảm nhận khi một con tàu hoàn toàn chết.

Ford có thể cảm nhận được và thấy điều này hết sức bí ẩn - một con

tàu và hai tay cớm dường như đã thình lình lăn ra chết. Theo kinh nghiệm
của anh ta, Vũ Trụ đơn giản là không vận hành như thế.

Ba người kia cũng cảm thấy thế, nhưng bọn họ cảm thấy cái lạnh

buốt giá rõ hơn cả, thế nên đã vội vàng trả vào trong Trái Tim Vàng, bởi lên
con thiếu quan tâm cấp tính.

Ford ở lại bên ngoài, và đi tới kiểm tra con tàu Biagulon. Trong lúc

bước đi anh ta suýt vấp phải một thân bình thép đờ đẫn đang nằm sắp mặt
xuống bụi đất lạnh lẽo. "Marvin!" anh ta la lên. "Mày làm gì vậy?"

"Xin đừng cảm thấy anh cần phải để ý tới tôi,” một tiếng rè rè

nghèn nghẹt vọng lên.

"Nhưng mày thế nào, anh bạn sắt?" Ford hỏi.

"Ủ ê lắm."

"Mày có gì vậy?"

"Chả có gì," Marvin đáp, "không bạn bè, không niềm vui, không

tương lai."

"Tại sao," Ford vừa hỏi vừa ngồi xổm xuống bên cạnh nó và run

rẩy, "mày lại nằm úp sắp mặt xuống bụi đất?

"Đó là một cách rất hiệu quả để mà khốn khổ," Marvin nói. "Đừng

giả vờ anh muốn nói chuyện với tôi, tôi biết anh ghét tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.