BÍ KÍP QUÁ GIANG VÀO NGÂN HÀ - Trang 25

"Uống hết đi," Ford nói, "cậu cần có ba vại để vượt qua chuyện

này."

"Ba vại?" Arthur hỏi. "Vào giờ ăn trưa?"

Người đàn ông ngồi kế bên Ford cười nhăn nhở và gật đầu sung

sướng. Ford tảng lờ hắn. Anh ta nói, "Thời gian là một ảo ảnh. Giờ ăn trưa
thì còn ảo gấp đôi."

"Sâu sắc lắm," Arthur nói, "cậu nên gửi câu đó cho tờ Reader's

Digest. Họ có nguyên một trang cho loại như cậu."

"Uống hết đi."

"Tại sao tự nhiên lại ba vại?"

"Để dãn cơ, bởi cậu sẽ cần đấy."

"Dãn cơ?"

"Dãn cơ."

Arthur trân trối nhìn vại bia của mình.

"Hôm nay tôi đã làm gì sai," anh lẩm bẩm, "hay thế giới đã luôn

như thế này mà tôi thì chỉ co trong cái kén của mình chẳng thấy gì?"

"Thôi được rồi," Ford đành lên tiếng, "tôi sẽ cố gắng giải thích.

Chúng ta biết nhau đã bao lâu?"

"Bao lâu nhỉ?" Arthur nghĩ. "Ờm, khoảng năm năm, có khi là sáu,"

anh đáp. "Hình như phần lớn thời gian ấy có ý nghĩa gì đấy vào thời điểm
ấy."

"Được rồi," Ford nói. "Cậu sẽ phản ứng ra sao nếu tôi nói rốt cuộc

tôi không phải từ Guildford đến, mà là từ một hành tinh nhỏ ở đâu đó cận
biên sao Betelgeuse?"

Arthur nhún vai như kiểu thì cũng vậy vậy cả.

"Tôi không biết," anh nói, đoạn nốc một ngụm bia. "Mà tại sao...

cậu nghĩ đấy là cái thứ chuyện cậu muốn nói à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.