BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 119

Thành, về phần có liên lụy tới Mike hay không, em cũng chịu. Vấn đề quan
trọng nhất hiện giờ là làm thế nào để có thể biết được nội dung rõ ràng của
thư nặc danh, nếu không biết nội dung mà tùy tiện ra tay, chẳng những
không giải quyết được vấn đề, mà lại còn lộ ra dấu vết. Lúc chúng ta còn
làm kiểm toán, chiêu thường hay xài tới nhất là hư trương thanh thế, kỳ thật
không quan trọng là chúng ta đã nắm được chứng cứ gì, nhưng vẫn phô
trương thanh thế, giả bộ như chúng ta đã phát hiện ra cái gì đó rồi, một khi
bên bị kiểm toán chột dạ, rốt cuộc lại tự mình để lộ ra vấn đề, em cảm thấy
trước mắt rõ ràng là Linda đang dùng đúng chiêu này, có khả năng là nàng
ta bắt được cái gì đó, có điều không đủ để lật nhào Lục Lệ Thành, cho nên
cố ý khiến cho phòng tuyến của anh ta hỏng cả, tự lòi đuôi."

Đại tỷ hơi lúc lắc chén rượu, ánh mắt dừng ở lớp chất lỏng màu hổ phách

còn đang sóng sánh, trong mắt ánh lên nhiều suy nghĩ. Tôi không dám quấy
rầy, chỉ im lặng chờ đợi. Cái thời điểm Authur Andersen sụp đổ, tôi còn
chưa tốt nghiệp, mà đại tỷ đã từng là một trong những quản lý của Authur
Andersen.[6] Năm công ty kiểm toán lớn cấp bậc quốc tế trong chốc lát chỉ
còn lại bốn, đơn giản cũng chỉ thay đổi vài chữ, nhưng cũng đồng thời
khiến cuộc sống của bao nhiêu người thay đổi theo, mà đại tỷ cũng là một
trong những người đó.

Đại tỷ uống cạn chỗ rượu vang đỏ còn lại trong cốc : "Chị cảm thấy

người viết thư nặc danh chính là Linda”

"Sao cơ ạ ?"

"Lục Lệ Thành có coi trọng Linda không ?"

"Hẳn là không ạ."

"Vậy cô cảm thấy vì cái gì mà Mike lại ra lệnh cho Linda phụ trách việc

này ? Đừng nói với chị là Mike coi trọng Linda nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.