BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 69

Rất nhiều lúc mệt mỏi cực độ, mọi người cùng ngủ lăn lóc trên thảm,

nam nhân râu mọc lởm chởm, lớp trang điểm của nữ nhân cũng bị bôi xóa
lung tung, có điều chỉ dụi mắt một cái, nhờ một ly café, người nào người
nấy đều lại trở thành một trang hảo hán, có thể tiếp tục đại chiến ba trăm
hiệp nữa.

Cho tới mười hai giờ đêm ngày cuối cùng, rốt cuộc đã hoàn thành bản kế

hoạch, quá mức mệt mỏi, ngay cả khí lực hoan hô cũng không còn, mọi
người thở phào một hơi, quần áo cũng chẳng thèm thay vừa nằm vật ra đã
ngủ ngay tắp lự.

Một mặt tôi cố thu nốt tàn hơi kiểm tra lại xem mọi thứ đã thật hoàn hảo

chưa, một mặt lại không ức chế nổi nỗi nhớ nhung một người, cho dù có khi
đối với anh ấy, sự xuất hiện cũng như biến mất của tôi chỉ như một bông
hoa dại ven đường, thích nở thích tàn lúc nào cũng được, không có cái gì
đáng giá mà khiến người ta chú ý.

Lặng lẽ quay ra nhìn mấy người cùng phòng, chắc chắn rằng bọn họ đều

đã ngủ say, lòng vừa hồi hộp chờ đợi, vừa sợ hãi login vào MSM, lập tức
nhìn thấy những offmessage của anh :

"Có online sao ?"

"Chuyện kể một nghìn linh một đêm của tôi đâu ?"

"Dạo này có khỏe không ?"

"Lúc nào online, nhớ để lại message cho tôi nhé."

Tuy rằng thời gian của lời nhắn cuối cùng cũng đã là hơn một tuần trước,

nhưng cũng đã khiến cho hết thảy vất vả mỏi mệt của tôi đều tan thành mây
khói, sự xuất hiện và biến mất của tôi, anh có lưu ý tới ! Tuy rằng sự lưu ý
này chỉ liên tục được bốn ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.