BÍ MẬT BỨC -TUẦN TRA ĐÊM- - Trang 94

- Lại vẫn là lòng tham không đáy! – Vasic cúi gằm xuống trả lời.

Hai bức tranh này treo ngay cạnh bức tranh đó…, thế là, ngay lập tức
chúng tôi nghĩ đến ông. Đơn giản là một công đôi việc.

- Nghĩ! – Pavel Kazimirovich ngắt lời chàng trai. – Chẳng việc

gì phải nghĩ cả! Giờ thì hãy nghĩ đi, làm thế nào để rút khỏi chuyện này.
Còn tôi thì coi như là chưa hề biết các anh! Và cũng không muốn trông
thấy các anh nữa! Và mang luôn cái túi của các anh đi! – Ông ta bực dọc
đạp chiếc túi đang nằm dưới chân bàn.

- Cẩn thận! – Stasic rít lên, và kéo cái túi về phía mình. – Ông

thậm chí không thể đoán được cái gì trong tùi đâu!

- Tôi cũng chả muốn biết!
Ngay lối vào khoang riêng một cô phục vụ xuất hiện.
- Các anh có muốn gọi gì không?
- Họ đi ngay bây giờ đấy! – Psibusevskii bực dọc trả lời trong

khi Vasic và Stasic đứng lên đi ra. – Họ vô tình đi vào đây vì nhầm khoang
thôi!

- Tiếc quá, - cô phục vụ nói, mắt nhìn với theo hai chàng trai dễ

thương.

***

Katarzina chở Starugin đến khách sạn, nơi anh đã đặt phòng. Đây là

một khách sạn nhỏ ở thị trấn Lesser (Lesser Town), bên bờ trái sông Vltava,
cách không xa cây cầu Charles. Starugin nhìn thấy cô gái thực sự mất bình
tĩnh. Anh không nghĩ là, tin tức về bức tranh “Tuần tra đêm” giả lại gây cho
cô ta chấn động mạnh như thế. Nhưng anh chợt nhớ rằng, trước mặt anh là
một tiến sĩ nghệ thuật học, và cô gái này lần đầu tiên trong đời anh nhìn
thấy cô là vào lúc chiều nay, và rất có thể, đã hình thành một ấn tượng
không đúng về cô ta.

Sự mệt mỏi bỗng biến mất, và anh mời cô gái một ly coctail trong

quầy bar khách sạn, nhưng cô ta có điện thoại. Cô gái nói chuyện không lâu
lắm, trên khuôn mặt cô xuất hiện vẻ băn khoăn lo lắng, và cô vội vàng cáo
từ mà không giải thích lí do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.