BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 128

CHƯƠNG XV

GIƯƠNG BẪY

Trích sổ tay của Joseph Rouletabille.
Đêm vừa qua, đêm 29 rạng 30 Tháng mười - Joseph Rouletabille viết

- tôi thức giấc khoảng một giờ sáng. Vì bệnh mất ngủ hay vì tiếng động bên
ngoài ? Tiếng kêu của "Con Thú Nhà Trời" vang một âm thanh ghê rợn
vẳng lại từ cuối hoa viên. Tôi đứng dậy ra mở của sổ. Gió lạnh, mưa rơi.
Bóng tối dầy đặc, im lặng. Tôi đóng cửa sổ. Cái tiếng kêu quái gở kia vẫn
tiếp tục xé rách màng đêm. Tôi mặc vội quần dài và áo khoác. Thời tiết này,
đến con mèo cũng không dám ở ngoài vậy thì ai đây, ai trong đêm tối, sát
bên lâu dài, đang bắt chước tiếng gào của con mèo không bao giờ rời mẹ
Agenoux ? Tôi cần một cây gậy to và ngắn, vũ khí duy nhất của tôi lúc bấy
giờ, và không một tiếng động; tôi từ từ mờ cửa. Tôi bước ra hành lang. Một
cây đèn phản quang thắp sáng. Ngọn lửa chập chờn như bi gió lay động.
Tôi thật sự cảm thấy luồng gió này. Tôi quay đầu lại. Đằng sau tôi, một
khung cửa sổ mở rộng. Chính là khung cửa sổ ở cuối dẫy hành lang chạy
qua phòng Fredéric Larsan và phòng tôi, cái hành lang mà tôi gọi là "hành
lang ngoặt” để phân biệt nó với cái "hành lang thẳng” chạy qua phòng cô
Stangerson. Hai hành lang gặp nhau tạo thành góc vuông. Vậy ai đã để mở
cửa sổ này, hay ai vừa mở nó ra ? Tôi đến bên cửa sổ, thò đầu ra ngoài, cúi
nhìn xuống. Dưới cửa sổ, cách chừng một mét, có một khoảng sân thượng
dùng làm mái cho một căn phòng nhỏ đội bao lơn ở tầng trệt. Nếu cần,
người ta có thể nhảy từ cửa sổ xuống sân thượng, rồi từ đó tụt xuống sân
chính diện lâu đài. Kẻ đã theo con đường này rõ ràng là không có trong tay
chìa khóa cửa ra vào gian tiền đình. Nhưng tại sao tôi cứ tưởng tượng ra cái
màn thể dục ban đêm này làm chi ? Tại vì một khung cửa sổ để mở ? Có thể
đây chỉ là sơ sót của gia nhân. Tôi đóng khung cửa sổ lại và tự cười thầm,
có cái cửa sổ để mở mà sao mình cũng dựng lên lắm bi kịch một cách dễ
dàng đến thế. Lại có liếng "Con Thú Nhà Trời" gào trong đêm lạnh. Rồi
sau, im lặng. Mưa đã ngừng đập các khuông cửa kính. Tất cả yên ngủ trong
lâu đài. Với vô vàn thận trọng, tôi rón rén đi trên tấm thảm trải hành lang.
Tới góc hành lang thẳng, tôi thò đầu ra ngó chừng cẩn thận. Trong hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.