BÍ MẬT CĂN PHÒNG VÀNG - Trang 169

CHƯƠNG XXI

MAI PHỤC

Cái cử chỉ này làm tôi giựt mình kinh hãi, nhưng Rouletabille thì

dường như vẫn trơ trơ. Chúng tôi về buồng anh, rồi chẳng đá động mảy
may đến cảnh tượng vừa bất chợt nhìn thấy, anh cho tôi những chỉ dẫn cuối
cùng để thi hành đêm nay. Trước hết, chúng tôi đi ăn tối. Ăn xong, tôi phải
vào căn buồng nhỏ và đen kia, ở yên đó mà chờ chực kỳ cùng "để thấy một
cái gì". Bạn tôi cắt nghĩa:

"Nếu anh "thấy" trước tôi thì phải báo cho tôi biết ngay. Anh sẽ thấy

trước tôi, nếu nó vào hành lang thẳng bằng một đường nào khác ngoài hành
lang ngoặt, bởi vì anh nhìn bao quát hết hành lang thẳng, còn tôi, tôi chỉ
trông được khúc hành lang ngoặt mà thôi. Để báo cho tôi hay, anh chỉ việc
tháo cái dải vén màn của sổ ở hành lang thẳng, cái ở gần căn buồng đen
nhất. Tấm màn sẽ tự động buông xuống che kín cửa sổ và tạo ra một hình
vuông tối đen ở chỗ trước là hình vuông ánh sáng. Muốn làm việc này, anh
chỉ cần thò tay ra ngoài buồng đen. Tôi, tôi ở trong hành lang ngoặt, chỗ
đầu góc thẳng với hành lang thẳng. Qua các khung cửa sổ hành lang ngoặt,
tôi trông thấy tất cả các hình vuông ánh sáng do các cửa sổ ở hành lang
thẳng tạo ra. Khi cái hình vuông ánh sáng dùng làm ám hiệu cho chúng ta
phụt tối thì tôi hiểu ngay.

- Rồi sao ?
- Rồi anh sẽ thấy tôi xuất hiện ở góc hành lang ngoặt.
- Rồi tôi phải làm gì ?
- Anh đi lại phía tôi ngay, đằng sau lưng nó, nhưng tôi đã chồm được

tới nó và BIẾT RẰNG BỘ MẶT NÓ CÓ ĐI VÀO CÁI VÒNG TRÒN
CỦA TÔI KHÔNG...

- Cái vòng anh "đã vẽ bằng đầu phải nắm của sợi dây lý luận" ấy ư ? -

Tôi tiếp câu anh đang nói với một nụ cười.

- Anh cười cái gì ? Vô ích quá ?. Thôi được, cứ cười đi cho vui, hãy

lợi dụng vài giây phút còn lại này đi, vì xin cam đoan với anh, lát nữa đây,
anh không còn dịp mà cười đâu !

- Thế ngộ nó trốn mất ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.