BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 129

Không khí rã rời.
Thật dễ sợ. Thật kinh khủng. Tôi muốn nói điều gì đó. Tôi muốn chuyện

này trở lại như trước, khi mọi thứ còn thoải mái và vui vẻ. Nhưng tôi không
thể tìm được lời nào để nói.

Chúng tôi tới tầng 9, và cánh cửa mở ra.
"Tôi nghĩ là tôi có thể xoay xở với chúng được từ đây," Jack nói. "Tôi

thật sự chỉ yêu cầu em đi theo vì công chuyện của công ty."

Lúng túng, tôi chuyển đống hồ sơ sang tay anh ta.
"Được rồi, Emma," anh ta nói với cùng một tông giọng máy móc.

"Phòng nhỡ lát nữa tôi không gặp được em... rất vui được quen biết em."
Anh ta bắt gặp mắt tôi và vẻ ấm áp và tia sáng le lói trước kia quay trở lại.
"Tôi thực sự có ý như vậy."

"Anh cũng thế," Tôi nói, cổ họng nghẹn lại.
Tôi không muốn anh ta đi. Tôi không muốn kết thúc ở đây. Tôi cảm thấy

muốn đề nghị đi uống nhanh vài chén. Tôi cảm thấy muốn bám lấy tay anh
ta và nói: Đừng bỏ đi.

Trời, có chuyện gì với tôi vậy?
"Chúc một ngày tốt lành," Tôi xoay xở nói khi anh ấy bắt tay tôi. Rồi

anh ta quay gót đi và bước xuống hành lang.

Tôi mở miệng đôi lần muốn gọi anh ta – nhưng tôi có thể nói gì đây?

Chẳng có gì để nói cả. Sáng mai anh ta sẽ lên máy bay quay về với cuộc
đời của anh ta. Và tôi sẽ bị bỏ lại đây với cuộc đời của mình.

Cả ngày còn lại tôi cảm thấy thật nặng nề. Mọi người khác đều đang nói

về bữa tiệc chia tay Jack Harper, nhưng tôi bỏ về khỏi chỗ làm sớm trước
nửa tiếng. Tôi về thẳng nhà và làm cho mình một cốc sôcôla nóng, và tôi
đang ngồi trên ghế sofa, nhìn chằm chằm vào khoảng không thì Connor đi
vào căn hộ.

Tôi nhìn lên khi anh ấy đi vào phòng, và ngay lập tức tôi biết có gì đó

khác biệt. Không phải với anh ấy, Anh ấy không thay đổi một chút nào.

Nhưng tôi có. Tôi đã thay đổi.
"Chào em," anh ấy nói và hôn nhẹ lên đầu tôi. "Chúng ta sẽ đi chứ? »
« Đi ư? »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.